CHƯƠNG 1082
Trần Xuân Độ chậm rãi đi tới chỗ Tôn Giai Giai, sau đó nắm lấy tay cô ta: “Giai Giai, chúng ta cũng đi thôi.”
Tôn Giai Giai khôi phục lại tinh thần, như người vừa tỉnh khỏi giấc mộng, gật đầu một cái.
Trần Xuân Độ cứ như vậy, bình tĩnh đưa Tôn Giai Giai ra khỏi khách sạn.
Lúc này, Tôn Giai Giai vẫn đang trong trạng thái mờ mịt, hiển nhiên là không có ý định lái xe, Trần Xuân Độ liền lái chiếc BMW mini của cô ta, chở Tôn Giai Giai… về tận nhà…
Trên đường đi, Tôn Giai Giai ngồi ghế phụ, vô cùng an tĩnh. Cảnh tượng vừa rồi thực sự làm cho một cô gái từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục tử tế rất hoảng sợ… Giờ phút này vẫn còn hơi choáng ngợp… Từ nhỏ cô ta đã là một đứa bé ngoan… tất nhiên là chưa từng chứng kiến cảnh tượng tàn bạo, đẫm máu như vậy bao giờ, nên đương nhiên có chút không chấp nhận nổi.
Trần Xuân Độ lái xe nhanh hết cỡ, đưa cô ta về đến nhà.
Chiếc BMW nhỏ đậu dưới nhà Tôn Giai Giai, bên trong xe vẫn một mảnh yên tĩnh.
“Giai Giai, tôi xin lỗi… hôm nay làm em sợ hãi rồi.” Trần Xuân Độ nắm lấy tay Tôn Giai Giai, nhẹ nhàng nói.
Tôn Giai Giai không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu một cái.
“Được rồi, cũng không còn sớm nữa, em mau lên nhà, nghỉ ngơi sớm đi.” Trần Xuân Độ nói.
Tôn Giai Giai khẽ lên tiếng đáp lại, sau đó mở cửa xuống xe. Trần Xuân Độ cũng xuống xe, khóa cửa xe lại, đưa chìa khóa lại cho cô ta.
Tôn Giai Giai cầm chìa khóa xe, lúc này mới nhận ra… Trần Xuân Độ lái xe của mình tới… vậy anh về kiểu gì?
“Còn anh thì sao? Về bằng cách nào?” Tôn Giai Giai nhẹ giọng hỏi.
“Không sao, tôi có thể đi taxi.” Trần Xuân Độ khẽ cười.
“Cũng muộn rồi, hay là anh lái xe của em về…” Tôn Giai Giai vừa nói vừa đưa chìa khóa