......
Cửa cục cảnh sát, lão giả nhìn về phía Trần Xuân Độ, nói, "Vào trong xe nói."
Sau khi ngồi vào xe, Trần Xuân Độ quan sát một chút không gian trong xe, cười nói, "Yo không tệ nhỉ, súng bắn chim đổi thành pháo lớn rồi, so với chiếc xe tàn trước kia tốt hơn nhiều."
Khóe miệng lão giả lộ ra một nụ cười, lẳng lặng nhìn Trần Xuân Độ quan sát khắp nơi, nói, "Không nghĩ tới anh lại đang ở thành phố T."
"Rất bất ngờ sao?" Chân mày Trần Xuân Độ cau lại.
Lão giả gật đầu một cái, nói, "Chúng tôi biết anh ở nước C, nhưng vốn tưởng rằng anh ẩn nấp ở Yên Kinh, nhưng không nghĩ tới anh lại ở thành phố T."
Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói, "Con người...!Cũng phải chú ý lá rụng về cội, rễ ở nước C, không trở lại là không thể nào."
"Nhưng tại sao phải lựa chọn thành phố T, tại sao không trở về tổ chức, những cống hiến anh đã từng làm, tổ chức nhất định sẽ trước sau vẹn toàn...!Tôi sẽ che giấu thân phận cho anh, ở trong tổ chức, làm công việc nhàn hạ, hưởng thụ cuộc sống, chẳng phải vui sao?" Lão giả thở dài, nhìn về phía Trần Xuân Độ, thần sắc tràn đầy không hiểu.
Thần sắc Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng lão giả tất nhiên không nhìn thấu, dưới bình tĩnh này, nội tâm Trần Xuân Độ phức tạp.
"Ông cảm thấy, tôi cần tổ chức chăm sóc sao?" Trần Xuân Độ nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói thêm hời hợt lãnh đạm.
Lão giả hết sức nhạy cảm, phát giác biến hóa rất nhỏ trong giọng nói của Trần Xuân Độ, than thở, "Tôi điều tra giúp anh, nguyên nhân của biến cố năm đó...!Nhưng cho dù vị trí này của tôi cũng không tra được xảy ra cái gì...!Hoặc là nói, không có quyền hạn."
Trần Xuân Độ đánh giá lão giả, hai tròng mắt lão giả trong suốt, không có ý tránh né nào, hiển nhiên, trong con ngươi ông chỉ có ý áy náy.
Sâu trong ánh mắt bình tĩnh của Trần Xuân Độ có sự giãy giụa phức tạp dần dần nổi lên...!Lấy địa vị và thân phận của lão giả, ngay cả Lê Hồng cũng không cần quá mức kiêng kỵ, nhưng biến cố năm đó cũng không tra được.
Chẳng lẽ, biến cố kia không giải quyết được gì sao?
Nội tâm Trần Xuân Độ thầm than...!Không có trận biến cố kia...!Sao anh có thể danh chấn hải ngoại, nhưng phía sau những phong quang vinh diệu, ai sẽ biết...!Anh mất đi quá nhiều quá nhiều...
"Tôi biết rồi." Trong giọng nói của Trần Xuân Độ không có cảm tình, trở nên lạnh như băng.
"Tổ chức cũng không có cách nào...!Anh cũng biết, từ sau khi tôi biết anh trở lại thành phố T, lập tức xóa tất cả dấu vết giúp anh, bây giờ anh không có bất kỳ ghi chép nào ở tổ chức, tương đương là một người tàng hình ở nước C." Lão giả nói.
Trần Xuân Độ gật đầu một cái, vừa muốn nói cám ơn, lão giả lại khoát tay một cái, nói, "Tôi cũng chỉ là đang báo đáp ân tình năm đó thôi...!Nếu không có anh, sao tôi có thể sống đến bây giờ."Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Trần Xuân Độ nhìn về phía lão giả mặc đồ trung sơn, ánh mắt lộ ra vẻ hoài niệm...!Cho dù thanh niên thân cận nhất cũng không biết...!Trước khi Long vương danh chấn nước ngoài lại là một vị đặc công ngầm yên lặng không được chú ý, bảo vệ an toàn cho các nhân vật nước C...!Anh là bóng của một vị nhân vật lớn, ở sau lưng nhân vật lớn hình bóng không rời.
Lúc ấy, chỉ cần là nhiệm vụ Trần Xuân Độ nhận, không một cái nào không phải hoàn thành hoàn mỹ!
Một vị đặc công đứng đầu nước C, có một ngày lại bởi vì một biến cố, đi hải ngoại...!Sau khi biến mất biệt tích, một vị Long vương thần bí đột nhiên nở rộ sáng chói, nổi tiếng hải ngoại.
"Bây giờ hẳn nên gọi ông Lý trạm trưởng rồi nhỉ?" Đột nhiên, Trần Xuân Độ mở miệng, khóe môi nhếch lên một cái bĩ cười.
Lý trạm trưởng khoát tay một cái, nhìn về phía Trần Xuân Độ, cảm khái nói, "Tôi không bằng anh, đến bây giờ cũng chỉ là một trưởng trạm nho nhỏ...!Mà anh ở nơi nào cũng toát ra hào quang, Long vương nổi tiếng trên đời...!Thế lực nào nghe danh hiệu anh, hai chân không sợ run rẩy?"
"Chẳng qua là tôi không nghĩ tới, lúc ấy thủ hạ tôi nói với tôi, anh lại bị nhốt ở cục cảnh sát thành phố T thẩm vấn, lại còn bởi vì hai án mạng liên hoàn...!Nếu truyền đi...!Để người khác biết Long vương đại danh đỉnh đỉnh bởi vì hai án mạng bị giam...!Danh tiếng của anh coi như hoàn toàn phá hủy." Trạm trưởng Lý ha ha cười to.
"Bọn họ muốn chơi, thì theo bọn họ vui đùa một chút thôi." Trần Xuân Độ nhàn nhạt mở miệng, khóe miệng có ý khinh thường.
"Đúng vậy, lấy thực lực của anh, trên đời này ngục nào giam được anh?" Trạm trưởng Lý gật đầu một cái, cười nói.
"Đột nhiên đến tìm tôi, là có phiền toái gì sao?" Trần Xuân Độ đột nhiên nói.
"Chuyện gì cũng không gạt được anh." Trạm trưởng Lý gật đầu một cái, thở dài một cái nói.
"Khi tổ chức truy bắt tội phạm ma túy Quốc tế đang truy bắt bọn buôn ma túy, phát hiện một đường dây bán ma túy từ hải ngoại đến trong nước C, hết sức bí mật, chúng tôi điều tra theo con đường này, phát hiện ngọn nguồn đến từ hai gia tộc lớn của thành phố T, nhà họ Đỗ và nhà họ Trương."
Ánh mắt Trạm trưởng Lý lập tức trở nên thâm thúy, "Phía sau anh hẳn cũng đoán được, khi chúng ta đưa người vào hai gia tộc lớn này nhiều lần bại lộ, hai gia tộc lớn này mười phần cảnh giác, người của chúng ta căn bản không vào được."
"Cho nên chuyện này liên quan gì đến tôi?" Trần Xuân Độ mở miệng hỏi.
Trạm trưởng Lý nhìn về phía Trần Xuân Độ, "Trong tay hai gia tộc lớn kia nắm giữ một vài bí mật của tổ chức...!Tôi sợ bọn họ chó cùng đường quay lại cắn, lôi chúng ta ra ánh sáng...!Dù thế nào tổ chức cũng không thể bị lôi ra ánh sáng, chỉ có thể hoạt động trong bóng tối, cho nên, tôi hy vọng anh có thể xuất thủ, diệt bọn họ."
Trạm trưởng Lý nhìn về phía Trần Xuân Độ, hai tròng mắt