So với Lê Kim Huyên, Tô Loan Loan may mắn hơn rất nhiều, ít nhất cô ta hiểu rõ Trần Xuân Độ, biết một số manh mối về lai lịch của Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ nhìn Lê Kim Huyên, khóe miệng cong lên: "Chao ôi, Tổng giám đốc Lê muốn cho chi nhánh công ty một bất ngờ sao?"
Đối mặt với sự chế giễu của Trần Xuân Độ, Lê Kim Huyên lạnh lùng liếc nhìn, không để ý tới.
Lê Kim Huyên vẫn không hiểu việc Trần Xuân Độ đã đặt một phòng đơn sang trọng như thế nào.
Với năng lực của Trần Xuân Độ, đó là điều không thể.
Lê Kim Huyên thầm nghĩ, cô đã tính rồi, cho dù tiền sinh hoạt hàng tháng của Trần Xuân Độ tăng lên, cũng khó khiến cho Trần Xuân Độ ở trong khách sạn được lâu.
Hiện tại anh chi tiền ở trong một phòng đơn sang trọng, mấy ngày nữa anh phải sống thế nào?
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên lóe lên, lúc này cô đã suy nghĩ rất nhiều, thân là một nữ thần kinh doanh khôn khéo, giờ phút này cô cũng rất mơ hồ, Trần Xuân Độ còn có bao nhiêu bí mật nữa.
Nhìn Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan lộ vẻ nghi hoặc, vẻ mặt Trần Xuân Độ bình tĩnh, Lê Kim Huyên đương nhiên sẽ không biết bí mật về tấm thẻ đen.
Sau khi anh lấy thẻ đen ra, cô lễ tân ngẩn người, dưới sự yêu cầu của anh, cô ta đương nhiên không dám làm trái ý của Trần Xuân Độ, cô ta ngoan ngoãn giữ bí mật cho anh, không để lộ ra tin tức nào để Lê Kim Huyên biết được.
“Anh làm thế nào mà có thể thuê được căn phòng đơn sang trọng đó?” Lê Kim Huyên hỏi.
"Tổng giám đốc Lê...!đây là chuyện riêng tư của anh.
Em không có quyền hỏi phải không?"
Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên cũng lười để ý tới Trần Xuân Độ, lạnh lùng bỏ lại một câu: "Không nói thì thôi, ai muốn biết chuyện hư hỏng của anh chứ!"
Lê Kim Huyên nói xong quay đầu đi, Tô Loan Loan ở một bên liếc nhìn Trần Xuân Độ, sự phức tạp trong mắt càng ngày càng sâu.
…
Nửa giờ sau, ở cổng công ty Ngọc Châu, một chiếc taxi từ từ dừng bên đường.
Cửa mở ra, một nhóm người bước xuống xe.
Trần Xuân Độ liếc nhìn tòa nhà trước mặt, cong môi: "Công ty này không tốt bằng trụ sở chính ở thành phố T."
Quả thực, trụ sở chính Lê thị ở thành phố T cao ngất ngưởng, là cảnh tượng hoành tráng và hùng vĩ nhất khu trung tâm thương mại văn phòng ở thành phố T, tuy rằng chi nhánh trước mặt cũng rất lớn nhưng vẫn không bằng trụ sở kia.
Lê Kim Huyên giải thích: "Môi trường của chi nhánh ở Yên Kinh đặc thù.
Khi chi nhánh ở Yên Kinh được thành lập, ban Giám đốc đã xảy ra tranh chấp và suýt nữa tan vỡ...!Mặc dù Chủ tịch hội đồng quản trị đã giải quyết dứt khoát, nhưng chi nhánh Yên Kinh thường xuyên mắc phải hai vấn đề bị đè ép về thế lực… Nghe nói nội bộ thường xuyên xảy ra xích mích.”
Trần Xuân Độ nheo mắt: “Tổng giám đốc Lê, em làm việc khá hiệu quả đấy.
Vừa tham gia hội nghị đổ thạch với anh, vừa dọn dẹp nội bộ trong công ty..."
Vẻ mặt của Lê Kim Huyên rất bình tĩnh, trong lời nói của Trần Xuân Độ đã nói trúng suy nghĩ chân thật của Lê Kim Huyên.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi lóe lên, giọng nói vẫn lạnh lùng: "Ngăn cản anh đổ thạch là chính, còn thu dọn nội bộ công ty chỉ là chuyện thứ yếu..."
“Vào trước đi.” Tô Loan Loan trầm mặc hồi lâu nói.
Trần Xuân Độ gật đầu cười nói: "Tôi chưa từng nhìn thấy chi nhánh Yên Kinh của tập đoàn Lê thị, trông như thế nào ta..."
Cả ba người bước ra và đi về phía công ty.
Đến nơi, Lê Kim Huyên đứng ở cửa công ty bị hai nhân viên bảo vệ chặn lại, hai nhân viên bảo vệ nhìn ba người bọn họ, lạnh lùng nói: "Mời ba anh chị xuất trình giấy tờ.”
Lê Kim Huyên không muốn tiết lộ thân phận của mình...!Như Trần Xuân Độ đã nói,