"Tôi không nhìn nhầm chứ? Không ngờ người Nước C kia lại có nó!"
Giây phút đó, trong không trung rung chuyển, mọi người đều bàn tán xôn xao như có quả bom bị kích nổ!
Ai có thể ngờ được tình thế sẽ xoay ngược một trăm tám mươi độ như vậy? Không một ai đoán được!
Mỗi người đang ngồi đây đều chẳng phải người tầm thường, có không ít người đến từ nước ngoài, phương Tây...!Còn có mấy người có địa vị không tầm thường.
Nhiệt độ không khí tăng lên rất nhanh, không ít người thở gấp, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào hướng đó, trong lòng kích động run rẩy.
Vật này chỉ tồn tại trong lời truyền thuyết, hầu hết mọi người ở nước ngoài đều từng nghe thấy nhưng chẳng có mấy người thật sự nhìn thấy nó.
Hôm nay, Giám đốc vừa nói ra lai lịch của nó, bảo bọn họ làm sao không kinh ngạc được!
Điều làm bọn họ cảm thấy khó tin nhất là nó không xuất hiện ở trong tay Walker mà do...!người Nước C kia lấy ra!
Chuyện này quá kịch tính, ai sẽ ngờ được một người đàn ông ăn mặc lôi thôi như ăn mày sẽ móc ra một tấm thẻ đen Chí Tôn số lượng có hạn như vậy!
Mà tấm thẻ đen này không chỉ khiến người ta chấn động có vậy.
Lúc này, mấy người phương Tây mắt xanh mũi cao, khí chất lạnh lùng nghiêm nghị cũng không nén được kích động trong lòng, nóng như lửa nhìn về phía thẻ đen trong tay Trần Xuân Độ.
Bọn họ đều nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt vô cùng coi trọng.
"Chắc chắn phải nghĩ cách liên lạc với người Nước C này, hỏi xem tấm thẻ đen này có phải là của anh ta không.
Nếu đúng, vậy anh ta đủ tư cách để trở thành một thành viên trong của chúng ta!" Một người đàn ông phương Tây sốt ruột nói.
Trần Xuân Độ che giấu quá sâu, làm người từ trước tới nay luôn tinh mắt như anh ta cũng phải nhìn nhầm!
Nếu thẻ đen Chí Tôn này thuộc về người Hoa Hạ, vậy thực lực của anh tuyệt đối không tầm thường.
Người đàn ông phương Tây muốn thu hút người này vào, trở thành thế lực của mình!
"Ngân hàng Châu Âu là một cách gọi thống nhất...!để chỉ Liên minh ngân hàng mạnh nhất Châu Âu, bọn họ từng phát hành vô số thẻ đen nhưng số lượng thẻ đen Chí Tôn chỉ giới hạn là chín trăm chín mươi chín tấm!"
"Có người nói bọn họ sẽ đánh giá thực lực các vị khách trong ngân hàng để lựa chọn có trao thẻ đen Chí Tôn hay không.
Từng có người nói thẻ đen Chí Tôn là một loại bảng tỷ phú khác..." Một người trung niên trong đó nói: "Trên thế giới chỉ có những thẻ đen đó.
Mỗi người có thẻ đen Chí Tôn đều là tồn tại phi thường, không nói địa vị cực cao quý, thực lực kinh tế cũng đủ khiến cho vô số người phải ngước mắt nhìn lên!"
"Dùng câu nói xưa của người Nước C để nói, mỗi người trong bọn họ đều là nhân vật có tài năng xuất chúng, tuyệt vời, đại biểu cho một thời đại của một địa phương.
Thẻ đen Chí Tôn được phát cho những người này, bởi vì chỉ có bọn họ mới có tư cách, thực lực để nắm giữ nó!"
"Ngân hàng mạnh nhất Châu Âu...!miêu tả chính xác hơn, đây căn bản không phải là ngân hàng theo ý nghĩa truyền thống mà càng gần với mỗi tài phiệt hơn." Có người hiểu rõ lịch sử nói khẽ.
Mà sở dĩ thẻ đen Chí Tôn này xuất hiện có thể gây ra chấn động lớn như vậy là vì không người nào đang ngồi đây có nó.
Địa vị của mỗi người bọn họ đều không xứng có tấm thẻ đen này nhưng nó lại được móc ra từ trong tay của Trần Xuân Độ.
Điều này đủ để làm bọn họ chấn động.
Từng ánh mắt đều tập trung ở trên người Trần Xuân Độ, rất nhiều người lộ vẻ trịnh trọng nghiêm túc.
Bọn họ nhìn về phía Trần Xuân Độ cũng không còn vẻ vui đùa, khinh thường như trước nữa.
Mà Lê Kim Huyên càng sốc hơn, ngơ ngác nhìn thẻ đen trong tay Trần Xuân Độ, trong đầu kinh ngạc.
Từ trước đến nay cô thông minh như vậy, lần này lại hoàn toàn không đoán được Trần Xuân Độ sẽ có một tấm thẻ đen!
Phải biết ngay cả cô cũng không có tư cách nắm giữ thẻ đen!
Mà bây giờ, không ngờ tấm thẻ đen này lại xuất hiện trong tay Trần Xuân Độ.
Điều này làm cô chấn động, khó có thể tưởng tượng được!
"Không thể như vậy được!"
Walker trợn mắt nhìn chằm chằm vào tấm thẻ đen trong tay Trần Xuân Độ, buột miệng hét lên.
Anh ta nhìn chằm chằm vào tấm thẻ đen trong tay Trần Xuân, tâm thần chấn động như có sóng biển ngập trời dâng trào!
Sao anh ta có thể tin được tên thấp hèn này lại có một tấm thẻ đen mà anh ta nằm mơ cũng không dám nghĩ tới chứ?
"Chắc chắn là mày trộm nó!" Walker bỗng tái mặt, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ và nghiến răng vu cáo.
Trần Xuân Độ thản nhiên nhìn Walker, bình tĩnh nói: “Kết thúc."
Trần Xuân Độ nói một câu này không mang theo bất kỳ cảm xúc nào, lại làm Walker thẹn quá thành giận, hai tay nắm chặt!
Cảm giác ưu việt của anh ta đã bị Trần Xuân Độ nghiền nát.
Trần Xuân Độ không sợ anh ta càng khiến anh ta tức giận hơn.
"Thưa ngài, mời ngài quét thẻ và điền mật khẩu vào." Cho dù Giám đốc còn nghi ngờ nhưng không lo nghĩ được nhiều, vội vàng muốn chứng minh tính chân thực của tấm thẻ đen này.
Hai cô gái cầm máy POS bước tới.
Trần Xuân Độ tiện tay quét qua với động tác vô cùng thành thạo, giống như anh đã làm động tác này hàng nghìn lần, còn lão luyện hơn cả những người lâu năm.
Walker đứng bên cạnh đã không thể nhịn được nữa.
Mặc dù anh ta và Giám đốc khách sạn có quan hệ rất tốt nhưng bây giờ Giám đốc khách sạn vì xác nhận thân phận của người kia mà ném anh ta sang một bên, cũng sắp quên anh ta tới tận nước Java rồi.
Rất rõ ràng, Giám đốc khách sạn không phải là kẻ ngốc, chẳng may vì anh ta đắc tội một vị khách quý nắm giữ thẻ đen Chí Tôn tuyệt đối là được một mất mười.
Cho dù Giám đốc còn chưa xác định được tính các thực của tấm thẻ đen trong tay Trần Xuân Độ nhưng thái độ với anh đã tốt hơn rất nhiều, hoàn toàn khác hẳn với vẻ hung hăng trước đó.
Khi Trần Xuân Độ giơ tay lên, chuẩn bị bấm mật khẩu, ở đó yên lặng lạ thường, từng ánh mắt đều tập trung vào máy Pos mà anh nhập mật khẩu với vẻ tò mò và lo lắng không yên.
Không ít người thậm chí còn nín thở, lặng lẽ chờ đợi giây