Luồng khí thế kia vô hình, nhưng cho dù là Trần Xuân Độ hay Lê Kim Huyên cũng đều cảm nhận được sự thay đổi trước và sau của tướng quân.
Chỉ là một chút khí thế thiết huyết đã làm cho Lê Kim Huyên hơi không chịu đựng nổi, cơ thể mềm mại run rẩy, giống như có thể chống đỡ không được bất cứ lúc nào.
Mà đột nhiên, tướng quân co rụt hai mắt lại, Trần Xuân Độ nhìn anh ta, sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt, giống như không hề bị ảnh hưởng.
Sâu trong mắt anh lộ ra vẻ kinh ngạc, nghe nói tướng quân tập họp đủ số lượng quân lính, trên người tỏa ra khí thế thiết huyết, sát khí, cho dù quỷ thần cũng phải tránh né!
Huấn luyện tàn khốc đã mãi dũa, đào tạo ra được một người giống hệt như thú dữ.
Mà khí thế trên người anh, bình thường sẽ khiêm tốn không để lộ ra, mà hôm nay lại bùng nổ ra ngoài, Lê Kim Huyên lập tức thay đổi sắc mặt kịch liệt, mà Trần Xuân Độ lại giống như không cảm nhận được cái gì, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh.
Tướng quân nhanh chóng thu khí thế lại, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, giọng nói và ngữ điệu cũng trở nên thâm thúy hơn: “Tôi chỉ ai, trong lòng anh còn không biết sao?’
Ngay sau đó, tướng quân nói với Lê Kim Huyên khó khăn lắm mới chịu đựng được: “Kim Huyên, chỉ chơi đùa ở khu đánh cược cao cấp là được, nhất định không được đến chỗ kia, những người ở nơi đó đều là người cô không thể nào tưởng tượng được.”
Tướng quân nói với Lê Kim Huyên xong, lại lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ: “Anh là cấp dưới, phải thay tôi chăm sóc tốt cho Kim Huyên, nếu không, cô ấy tha cho anh thì tôi cũng sẽ không tha cho anh.’
Mỗi một câu nói của anh đều vô cùng bá đạo, giọng điệu lại vô cùng chân thật không thể nghi ngờ.
Giống như đây mới là anh, một người đàn ông bá đạo.
Trần Xuân Độ nhìn tướng quân này, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc, cười cười, nhập vai nhanh như vậy sao? Chăm sóc tốt cho Kim Huyên thay anh ta, Trần Xuân Độ nói thầm, có phải phòng huấn luyện chiến đấu ở Yên Kinh quá khổ, huấn luyện đến ngu rồi, lại dám nói ra mấy lời ngu ngốc này.
“Anh yên lặng chút đi!’ Lê Kim Huyên đẩy Trần Xuân Độ, dựng ngược mày lên.
“Sao vậy, em nói nói cười cười với người ta, lại không cho phép anh nói vài lời à?” Trần Xuân Độ buồn rầu nói.
Lê Kim Huyên cười lạnh: “Người ta là người làm việc lớn, không chỉ có thân phận địa vị làm rất nhiều người hâm mộ ghen tị, còn quen biết rất nhiều người ở trong ba đao cuối cùng.”
Những lời Lê Kim Huyên nói lộ rõ vẻ châm chọc, giống như muốn đi so sánh với Trần Xuân Độ.
‘Ba đao cuối cùng??” Trần Xuân Độ tò mò hỏi.
Lê Kim Huyên gật đầu nói: “Nghe nói trong ba đao cuối cùng kia toàn là quyết đấu của một số người cao cấp nhất, mà anh ta lại quen biết về con cháu của một gia tộc có truyền thống đổ thạch, anh ta còn quen với hội trưởng hiệp hội giám định bảo vật nước C nữa.”
Trần Xuân Độ nhìn Lê Kim Huyên, dựa vào vốn hiểu biết của anh về Lê Kim Huyên, đương nhiên đoán được suy nghĩ trong lòng Lê Kim Huyên.
“Em muốn bọn họ làm việc cho tập đoàn sao?” Gần như chỉ trong chớp mắt, Trần Xuân Độ đã đoán được suy nghĩ cuẩ Lê Kim Huyên, điều này làm Lê Kim Huyên cảm thấy rất kinh ngạc, không nhịn được quan sát Trần Xuân Độ thêm vài lần.
Lê Kim Huyên gật đầu: “Ừ, tôi muốn mời một người trong số họ làm cố vấn cho tập đoàn Lê thị.” Lê Kim Huyên kinh ngạc nhìn Trần Xuân Độ, hình như là đang kinh ngạc vì Trần Xuân Độ có thể đoán được mục đích của cô nhanh như thế, làm trong lòng cô có chút khiếp sợ.
Mà trong lòng Trần Xuân Độ lại vô cùng bình tĩnh, anh đương nhiên sẽ đoán được suy nghĩ trong lòng Lê Kim Huyên, bởi vì khi Lê Kim Huyên nhắc đến những người này, anh đã biết rồi.
Chỉ sợ cũng là vì những người này, Lê Kim Huyên muốn lấy được càng nhiều tin tức hơn, cho nên mới đồng ý nói chuyện với tướng quân nhiều như thế đúng không?
Đột nhiên, Trần Xuân Độ cười khúc khích, làm Lê Kim Huyên sửng sốt, hỏi: “Anh cười gì đó?”
“Đừng nói là em nghĩ bọn họ sẽ đồng ý làm cố vấn cho tập đoàn đó nha?” Trần Xuân Độ cười nói.
Lê Kim Huyên sửng sốt một lúc, sắc mặt lập tức xấu đi, hỏi: “Anh có ý gì hả? Tập đoàn có chỗ nào không tốt, sẽ làm bọn họ chịu ấm ức sao?”
“Không, anh thấy em có thể làm theo cách bình thường thôi, dù sao đi thử xem là cái gì cũng biết ngay thôi.” Trần Xuân Độ lấy điếu thuốc ra, lạnh nhạt nói.
Mặt Lê Kim Huyên cứng lại, cuối cùng cô cũng không dám thử, chỉ có thể nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, hỏi: “Mau nói hết những gì anh biết đi.”
Trần Xuân Độ rít thuốc, nhả khói trắng ra rồi từ tốn nói: “Có thể đi vào nơi đó, chắc chắn đều là những người đứng đầu trong giới đổ thạch, mà những người này, em cảm thấy bọn họ chỉ cần lo cho thân họ thôi sao? Mỗi một đổ thạch sư đều yêu cầu vô số tài nguyên đào tạo nên, nếu không sờ qua mười nghìn khối đổ thạch thì không thể nào trở thành đại sư đổ thạch được...!mà mấy thứ đều là tài nguyên, sau lưng mỗi một vị đại sư đổ thạch ở nơi đó đều có một thế lực lớn, hoặc một tập đoàn tài chính chống lưng...!Em cảm thấy tập đoàn Lê thị hơn bọn họ ở điểm nào?’
Trần Xuân Độ hướng dẫn từng bước một, quả nhiên làm Lê Kim Huyên bắt đầu suy nghĩ sâu xa.
“Huống chi có anh là đủ rồi đúng không? Có anh có thể đánh khắp giới đổ thạch cũng không có đối thủ!” Trần Xuân Độ ngạo nghễ nói, lại làm Lê Kim Huyên đột nhiên ngẩng đầu lên, liếc nhìn Trần Xuân Độ, đôi mắt xinh đẹp lô ra vẻ khinh thường: “Chỉ dựa vào anh, anh đi đào đá thì hay hơn, tôi nhất định sẽ tìm được một đại sư đổ thạch, lần này, tập đoàn Lê thị nhất định phải thắng!”
Lê Kim Huyên ngẩng đầu, nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt quật cường, trong mắt đầy vẻ kiên định, cho dù gặp phải khó khăn gì, cô cũng sẽ không lui bước!
Giọng điệu Lê Kim Huyên vô cùng kiên quyết không thay đổi, làm trong lòng Trần Xuân Độ có hơi chấn động, nhìn Lê Kim Huyên, anh rất hiếm khi nhìn thấy Lê Kim Huyên cố chấp như thế.
Không lâu sau, Lê Kim Huyên xoay người rời đi, mà Trần Xuân Độ nhìn bóng người quyến rũ