Vị tướng đó đi đến trước mặt Trần Xuân Độ, từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống anh, ánh mắt đầy bình tĩnh và lạnh lùng, còn mang theo vẻ coi thường.
Dường như, trong mắt ông ta, anh chẳng khác gì con sâu cái kiến.
Chỉ khi đảo qua Lê Kim Huyên bên cạnh, ánh mắt ông ta mới có vẻ dịu dàng và nóng bỏng, tham lam mà người khác khó lòng nhận ra.
Nhìn thấy vị tướng cấp cao thân hình cao lớn này, Lê Kim Huyên cảm thấy căng thẳng, hết sức sốt ruột nhìn Trần Xuân Độ một chút, sợ tên này lại tự đâm đầu vào lửa gì đó.
Cô nhớ giữa anh và vị tướng này có mâu thuẫn.
Cô bước từng bước duyên dáng trên giày cao gót, đi tới trước mặt ông ta, vừa vặn chắn trước Trần Xuân Độ, nở nụ cười đầy quyến rũ: "Mới chỉ mấy giờ không gặp, chúng ta lại gặp lại nhau rồi."
Ông ta khẽ gật đầu, nhìn lướt qua Trần Xuân Độ, cười khinh thường, nói: "Kim Huyên, tôi có dẫn một người bạn của tôi tới cho cô, hai người có thể làm quen một chút."
Lê Kim Huyên nhìn về phía ông lão bên cạnh, đôi mắt xinh đẹp có vẻ nghi hoặc, hỏi khẽ: "Vị này là..."
"Kẻ hèn Trương Bảo Thành, là hội trưởng hiệp hội đổ thạch và liên hiệp giám định bảo thạch nước C, xin chào cô Lê, nghe danh cô đã lâu." Ông lão tháo cái nón xuống, khom người hành lễ.
Sau khi nghe thấy thân phận Trương Bảo Thành, gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi biến sắc...!hội trưởng hiệp hội đổ thạch nước C, địa vị này còn cao hơn hội trưởng hiệp hội đổ thạch Yên Kinh biết bao nhiêu...
Mà có thể ngồi vào vị trí này, bản lĩnh đổ thạch phải cao cỡ nào chứ?
Lợi hại nhất giới đổ thạch hiện nay chắc chắn phải là hội trưởng hiệp hội đổ thạch rồi.
Thậm chí Trương Bảo Thành còn được nhiều người biết đến hơn Ngọc Vinh Hiên, dù sao Ngọc Vinh Hiên có tiềm lực to lớn nhưng còn chưa trưởng thành, mà Trương Bảo Thành sớm đã là lão làng trong giới đổ thạch rồi, ánh mắt vô cùng sắc bén.
Hầu như tất cả đổ thạch ông ta đã xác nhận đều rất xuất sắc.
"Xin chào ngài, hội trưởng Trương."
Vị tướng bên cạnh khinh miệt nhìn Trần Xuân Độ, nói: "Hội trưởng Trương vẫn nghe nói về chuyện của cô Lê, sau khi biết tôi quen cô Lê, lập tức bảo tôi dẫn tới gặp mặt."
Nói xong, vị tướng khiêu khích liếc nhìn Trần Xuân Độ, mà đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên thì có vẻ kinh ngạc: "Hội trưởng Trương, ở Yên Kinh tôi cũng không có tiếng tăm gì, tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường...!không đáng để hội trưởng Trương để ý như vậy."
Trương Bảo Thành bật cười lớn, giải thích: "Năm ngoái, khi đi thành phố T giải quyết một số công chuyện, tôi đã nghe kể về sự tích của cô, vẫn muốn gặp cô một lần, nhưng không có cơ hội, bây giờ đúng lúc đại hội đổ thạch đã mang đến cơ hội này."
Lê Kim Huyên khẽ gật đầu, Trương Bảo Thành chỉ vào khu nghỉ ngơi cách đó không xa, nói: "Chúng ta đi chỗ đó ngồi nói chuyện đi."
Trong khu nghỉ ngơi, Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành ngồi cùng bàn nói chuyện, còn Trần Xuân Độ và vị tướng thì đến một bàn lớn khác.
Trần Xuân Độ không thèm nhìn vị tướng đó, từ đầu đến cuối ánh mắt anh luôn dán trên người Lê Kim Huyên.
Thấy Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành nhiệt tình trò chuyện, anh bắt đầu cảm thấy ghen tuông, đột nhiên có chút hối hận.
Lê Kim Huyên đang nhìn Trương Bảo Thành, cười nói: "Hội trưởng Trương, tôi ngưỡng mộ ngài từ rất lâu rồi, tên của ngài có thể nói là như sấm bên tai."
Trương Bảo Thành xua tay, cười nói: "Đổ thạch xuống dốc, tôi chỉ cố hết sức mình mà thôi."
Dứt lời, Trương Bảo Thành chuyển đề tài, nói: "Cô Lê, nghe nói gần đây tập đoàn Lê thị đang tìm cố vấn phương diện đổ thạch phải không?"
Lê Kim Huyên nhẹ nhàng gật đầu, khẽ hỏi: "Hội trưởng Trương có ứng cử viên nào tốt giới thiệu sao?"
Hội trưởng Trương cười thần bí, nụ cười có nhiều thâm ý, ông ta nhìn Lê Kim Huyên, khẽ gật đầu, nói: "Đúng là chỗ tôi còn có một ứng cử viên."
"Ai?" Lê Kim Huyên chớp hàng mi cong một cái, gương mặt xinh đẹp đầy vẻ tò mò.
Người có thể khiến Trương Bảo Thành đề cử, chắc chắn có chút bản lĩnh thật sự, khẳng định không phải người bình thường.
Hội trưởng Trương nhìn Lê Kim Huyên, mỉm cười: "Cô Lê, người này xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt."
"Hả?" Vẻ mặt Lê Kim Huyên cứng lại, lập tức có chút bàng hoàng, cô nhìn Trương Bảo Thành, trong lòng nổi lên suy nghĩ to gan.
"Hội trưởng Trương, ý của ngài là..." Lê Kim Huyên lập tức trở nên do dự.
Trương Bảo Thành khẽ gật đầu: "Không sai, không biết bằng năng lực của tôi, có thể đảm nhiệm cố vấn cho quý công ty hay không?"
Lê Kim Huyên cảm thấy mờ mịt, dù thế nào cô cũng không ngờ, vừa mới nói mấy câu, Trương Bảo Thành lại chủ động muốn gia nhập tập đoàn Lê thị.
Nếu Trương Bảo Thành gia nhập Lê thị, sẽ trở thành sự giúp đỡ lớn của tập đoàn.
Đầu óc Lê Kim Huyên quay cuồng, lúc lâu sau, dưới sự nhắc nhở của Trương Bảo Thành, mới phản ứng lại.
"Thế nào, không thể ư?" Vẻ mặt Trương Bảo Thành có vẻ không vui.
"Đương nhiên, đương nhiên có thể." Lê Kim Huyên kìm nén kích động trong lòng, không ngừng gật đầu hệt như gà con mổ thóc.
Lê Kim Huyên kích động đến choáng váng, dù thế nào cô cũng không nghĩ ra Trương Bảo Thành lại sẵn sàng hạ mình đến tập đoàn Lê thị của mình.
"Ngài có thể đến tập đoàn Lê thị chúng tôi, thật sự là quá tốt...!là vận may của Lê thị, vẻ vang cho Lê thị." Lê Kim Huyên nén kích động trong lòng, nói.
Dứt lời, Lê Kim Huyên bỗng nhiên đổi đề tài, hỏi: "Hội trưởng Trương, nhưng tôi có chút không hiểu, tại sao ngài lại lựa chọn Lê thị chúng tôi, trong mắt tôi, Lê thị không có bất kỳ điểm gì có thể thu hút ngài."
"Rất đơn giản, văn hóa đổ thạch Yên Kinh đang rất thịnh hành, tiếp theo, hiệp hội chúng tôi sẽ tập trung phát triển mạnh ở thành phố T, nên đây là hợp tác giữa tôi và Lê Thị các cô."
Trương Bảo Thành đường hoàng nói, nghe xong, Lê Kim Huyên cảm thấy mờ mịt, kết quả cũng không hiểu Trương Bảo Thành nói là nguyên nhân gì.
Nhưng cô chẳng để ý lắm, vì đầu óc cô đã bị niềm vui bất ngờ làm cho choáng váng rồi.
Khi Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành còn đang nhiệt tình nói chuyện, vị tướng lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, nụ cười mang theo vẻ nghiền ngẫm, dường như đang nghiên cứu hành động buồn cười của động vật.
Nhìn một lúc lâu, ông ta cười nhạo, khinh miệt.
Rốt cục, Trần Xuân Độ nhịn không nổi nữa, lườm ông ta một cái,