“Tách tách tách!!”
Ngọn lửa bắn nhanh, tiếng súng chói tai vang vọng trong nhà ăn, súng tiểu liên, súng trường...!đủ loại súng ống điên cuồng bắn phá, ngọn lửa khủng bố quét qua, bàn ghế trong nháy mắt bị nuốt chửng.
Đột nhiên, Trần Xuân Độ xoay người lại, tay cầm Long nha màu đen, nhìn chằm chằm vào đám người họ Đỗ đang điên cuồng nổ súng với vẻ hung tợn, ánh mắt ấy giống như ác quỷ!
Lúc này, ngọn lửa đã quét tới!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ vung Long nha lên, chém và chặn đứng ngọn lửa bất tận kia!
“Reng reng reng…” Tiếng reng reng va chạm thanh lảnh.
Tay Trần Xuân Độ cầm Long nha, động tác nhanh như tia chớp! Ngọn lửa bất tận quét tới, đều bị anh chặn lại!
Khói súng tràn ngập trong không khí, ngọn lửa tách ra làm đôi, vỏ đạn rơi xuống, khiến cho ánh mắt của gia chủ họ Đỗ và ông lão áo đen co rụt lại!
“Tốc độ nhanh như vậy, mà cũng chặn lại được sao?” Ông lão áo đen lộ ra vẻ kinh ngạc, trong lòng run lên dữ dội, khó mà bình tĩnh!
Trong lòng ông ta, Trần Xuân Độ đã dấy lên một làn sóng ngút trời!
Khi gia chủ họ Đỗ nhìn thấy hành động dùng dao chặn đạn của Trần Xuân Độ, sắc mặt ông ta tái đi, ông ta kinh ngạc nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt không thể tin được!
Đây mà là người sao? Cậu ta sao có thể làm được như vậy?
Gia chủ họ Đỗ tưởng mình nhìn nhầm, chẳng lẽ ông lão áo đen bên cạnh cũng nhìn nhầm?
Gia chủ họ Đỗ ngồi nguyên tại chỗ, chậm rãi cầm chai rượu Lafite bên cạnh lên, tự mình rót một ly.
Khi ông ta đang chuẩn bị nâng ly uống, thì bất ngờ, một viên đạn xuyên qua tấm kính, lướt qua cổ ông ta rồi bắn thẳng vào bức tường phía sau!
Da đầu ông ta tê rần, ly thủy tinh trong tay ông ta bất thình lình xuất hiện một vết đạn! Giây tiếp theo, ly thủy tinh bị chấn động mạnh rồi vỡ tan, mảnh thủy tinh rơi xuống, rượu đỏ làm ướt cả người ông ta!
Trên cổ ông ta xuất hiện một vết máu lớn...!Ông ta bị đạn lạc cứa vào.
Sau khi gia chủ họ Đỗ phản ứng lại, tim đập loạn xạ...!viên đạn lạc vừa rồi, chỉ cần hơi lệch một chút thôi, là...!sẽ xuyên thẳng vào cổ họng ông ta!
Ông ta hít sâu một hơi, hút một điếu xì gà, ánh mắt thâm thúy nhìn thân hình lờ mờ của Trần Xuân Độ trong nhà ăn, trong chốc lát, chậm rãi hạ lệnh: "Dốc sức giết chết!"
Lúc này Trần Xuân Độ mạnh mẽ vung Long nha trong tay, điên cuồng chắn đạn bay tới, nhanh chóng đi về phía trước!
Đúng lúc này, một viên đạn bất ngờ bay tới, thân thể Trần Xuân Độ lóe lên, anh liều mạng chặn lại, nhưng hoàn toàn không ngờ đến sự tồn tại của viên đạn dội lại này.
Sự chú ý của anh tập trung vào trong ngọn lửa đan xen bất tận ở phía trước, bỏ qua viên đạn bị nảy lại bình thường kia!
“Phốc!” Viên đạn bỗng bắn vào trong cơ thể Trần Xuân Độ, mang theo một tia máu bắn tung tóe!
“A!”
Trần Xuân Độ rên lên một tiếng, viên đạn này khiến động tác của anh dừng lại, trong tích tắc, vô số ngọn lửa bùng nổ bắn về phía anh!
“Phù phù!” Vô số ngọn lửa xuyên qua cơ thể Trần Xuân Độ, máu tươi chảy ra ồ ạt!
Áo choàng đỏ của anh càng ngày càng sẫm màu, trên đó càng ngày càng nhuộm nhiều vết máu, như muốn nhuộm thành áo choàng máu!
Thân thể Trần Xuân Độ run lên, đám người nhà họ Đỗ cười dữ tợn!
Bởi vì Trần Xuân Độ bị thương rồi! Anh không phải là chiến thần bất khả chiến bại, anh đã trúng đạn, cách cái chết càng gần hơn!
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của gia chủ họ Đỗ hơi ngưng lại, sau đó, con ngươi thâm thúy dần dần lộ ra ý cười.
“Chết đi, xem mày có thể trụ được bao lâu.” Ông lão áo đen nhìn Trần Xuân Độ chế nhạo, nụ cười mang theo vẻ nghiền ngẫm.
"Ư..." Trần Xuân Độ phun ra một ngụm máu, dùng tay trái chạm vào bụng dưới, trong lòng bàn tay dính đầy vết máu...
Khi anh ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt dưới mặt nạ của anh đã được thay thế bằng màu đỏ tươi!
Lúc này trên người anh tỏa ra sát khí vô cùng đáng sợ, như muốn khiến chúng sinh run sợ!
Long Vương giận dữ...!Long vương đã thực sự giận dữ! Khiến cho hải ngoại run lên, cơn giận dữ tàn bạo khiến cho vô số thế lực run sợ!
Long Vương nổi giận...!Xác chết trôi vạn dặm!
Long Vương nổi giận...!máu chảy thành sông!
Vô số quân phiệt hay tập đoàn tài chính hàng đầu ở nước ngoài đều biết câu nói này, chính là để miêu tả thời khắc này!
“Gia tộc hoàng kim… mất hết tính người… tàn ác vô nhân đạo, nếu luật pháp nước C không có tác dụng với bọn mày, vậy tao sẽ thay trời hành đạo!” Trần Xuân Độ gầm lên, sau khi bộc phát cơn giận dữ, khiến cho hư không như sắp vặn vẹo!
Tiếp theo, ánh sáng đen bắn dữ dội, lưỡi đao run rẩy trong khoảng không, giống như một con rồng to lớn trong trẻo.
ánh sáng đen chợt lóe, trong nháy mắt, ánh sáng đen tách ngọn lửa vô tận kia ra, xuyên qua ngực một người của nhà họ Đỗ đang cầm súng bắn phá!
Trần Xuân Độ nháy mắt đã xuất hiện trước mặt người kia, đánh bay khẩu súng trên tay anh ta, một cú đập vai một cách hoàn hảo và nhanh chóng! Đập đầu người kia xuống nền gạch như cắm hành, nửa người dưới cắm thẳng xuống đất!
Nhưng Trần Xuân Độ vẫn không quan tâm, lấy khẩu súng lạnh lẽo bay vòng trên không!
Nhìn thấy cảnh này, gia chủ họ Đỗ thót tim, ánh mắt ngưng lại, đột nhiên đứng lên, bởi vì ông ta có linh cảm cực kỳ đáng sợ!
Ông ta để cho Trần Xuân Độ có súng rồi!
Mọi người đều biết Long Vương có bản lĩnh cao siêu...!nhưng hầu như không có kẻ thù nào biết một khi Trần Xuân Độ cầm súng lên, thì đó chính là khởi đầu của một trận thảm họa!
Nếu nói Long nha giống như cánh tay của Trần Xuân Độ, trở thành một phần của anh, thì súng chính là mạng sống của anh!
Khi Long Vương có súng, tương đương với việc thêm răng nhọn và móng vuốt sắc bén cho rồng!
Sự kết hợp của cả hai là một thảm họa khủng khiếp không thể nào tưởng tượng nổi!
Dưới lớp mặt nạ, khuôn mặt của Trần Xuân Độ lạnh như băng, mỗi lần anh giơ súng lên, sẽ là một