Lời nói của Trần Xuân Độ đã đánh trúng chỗ ngứa của bọn họ, anh thẳng thắn chỉ ra điểm yếu của thất tinh trận...!Thái thượng trưởng lão cảm thấy Trần Xuân Độ làm như vậy là đang chà đạp lên công sức của bọn họ!
Thông qua nghiên cứu và cải tiến, ông ta đã tạo ra một trận pháp đáng tự hào nhất, nhưng trong miệng của Trần Xuân Độ thì lại biến thành rác rưởi!
Điều khiến thái thượng trưởng lão tức giận nhất chính là việc Trần Xuân Độ không chỉ châm biếm thái thượng trưởng lão thông qua thất tinh trận mà còn tàn nhẫn vạch trần vết sẹo của thái thượng trưởng lão qua thông qua thất bại của ông ta lần trước.
Thái thượng trưởng lão trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt lạnh lẽo, khó coi đến tột đỉnh...
“Sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn mạnh miệng!” Thái thượng trưởng lão hừ lạnh một tiếng, sau đó lao về phía Trần Xuân Độ.
Cùng lúc đó, mười ba vị trưởng lão nhà họ Ngọc cầm thanh trường kiếm trong tay không ngừng vung vẩy, phát ra ánh sáng lóa mắt giống như những tia sáng mặt trời, kiếm quang tung hoành ngang dọc, rung chuyển trời đất, giống như những con rồng bạc đang điên cuồng tấn công Trần Xuân Độ!
“Nếu tôi biết trận pháp này thì đương nhiên tôi cũng biết cách phá giải nó!” Trần Xuân Độ hờ hững nói, đột nhiên cổ tay anh bỗng rung lên, Long Nha trong tay khẽ kêu vo ve, sau đó hóa thành một tia chớp màu vàng rồi bắn tới!
Trần Xuân Độ một mình đối mặt với sự công kích kịch liệt của thái thượng trưởng lão, vẻ mặt anh rất bình tĩnh, giống như không coi thái thượng trưởng lão ra gì.
Thái thượng trưởng lão thấy Trần Xuân Độ khinh thường mình như vậy nên thẹn quá hóa giận, muốn nổi trận lôi đình!
Thanh trường kiếm trong tay của thái thượng trưởng lão liều mạng lao về phía ngực Trần Xuân Độ!
Một kiếm này, thái thượng trưởng lão đã dốc hết sức lực, uy lực kinh khủng khiến người ta không thể chống lại được!
Đây là đòn sát thủ mà thái thượng trưởng lão đã chuẩn bị từ lâu!
Lúc thanh kiếm của thái thượng trưởng lão đâm tới, vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, thậm chí không có một chút dấu hiệu phòng bị, Long Nha trong tay anh đã thoát ra ngoài, bây giờ anh đang gặp nguy hiểm, căn bản không thể nào ngăn nó lại được!
Vẻ mặt thái thượng trưởng lão rất điên cuồng! Cho dù một kiếm này khiến ông ta phải trả giá bao nhiêu thì ông ta cũng không quan tâm, chỉ cần Trần Xuân Độ chết...!ông ta chỉ muốn Trần Xuân Độ chết!
Nhưng khi thanh kiếm của thái thượng trưởng lão sắp đâm tới thì đột nhiên Trần Xuân Độ duỗi tay ra, lòng bàn tay chắp lại với nhau!
Tốc độ của Trần Xuân Độ rất nhanh, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng không ngờ tốc độ của Trần Xuân Độ lại nhanh như vậy! Anh chắp hai tay lại với nhau, kẹp chặt thanh kiếm của thái thượng trưởng lão!
Con ngươi thái thượng trưởng lão đột nhiên co rút, ông ta nhìn Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc!
Sao có thể như thế được! Thái thượng trưởng lão bỗng thấy run rẩy!
Ánh mắt của cả hai va vào nhau, lúc này thái thượng trưởng lão lập tức nhận ra Trần Xuân Độ đang nhếch mép, ý cười hiện lên trong mắt anh!
Thái thượng trưởng lão muốn rút thanh trường kiếm về, nhưng đã quá muộn, hai tay Trần Xuân Độ nắm chặt thanh trường kiếm, không cho ông ta bất kỳ cơ hội nào!
Đúng lúc này, tiếng hét thảm thiết của một vị trưởng lão nhà họ Ngọc đột nhiên vang lên!
Thái thượng trưởng lão sửng sốt, lập tức quay đầu lại nhìn thì thấy một vị trưởng lão nhà họ Ngọc đang đứng đó...!thanh trường kiếm của ông ta đã bị chém đứt lìa, hai mắt trừng lớn, kinh hãi nhìn thái thượng trưởng lão… Khi ông ta muốn hét lên lần nữa thì mới kinh hoàng phát hiện ra ông ta không thể phát ra âm thanh được nữa!
Trên cổ ông ta xuất hiện vết thương, máu tươi không ngừng trào ra, nhưng ông ta không nhận ra mình đã bị cắt cổ họng...!Bởi vì Long Nha kia quá nhanh và quá sắc bén khiến ông ta không cảm giác được gì hết, chỉ không hiểu vì sao mình không thể phát ra âm thanh được.
Không chỉ như vậy...!ở trước mắt thái thượng trưởng lão, Long Nha nhanh chóng bay vụt qua không trung, sau đó lướt ngang qua trước mặt những vị trưởng lão khác.
Không bao lâu sau, trên cổ các vị trưởng lão kia đã xuất hiện vết máu, sau đó cơ thể bọn họ dần dần trở nên lạnh lẽo, cuối cùng ngã xuống đất!
“Không!” Đôi mắt thái thượng trưởng lão co rút dữ dội, ông ta không thể chấp nhận được, ông ta không thể chấp nhận những vị trưởng lão có võ công cao cường lại rơi vào kết cục này!
Sau khi con dao găm đi vòng quanh mười ba vị trưởng lão xong thì nó kêu vo ve một lúc rồi lượn trở về trong tay Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ cầm Long Nha, chậm rãi liếc mắt nhìn mười ba vị trưởng lão.
Một lúc sau, cơ thể của mười ba vị trưởng lão từ từ ngã xuống đất, trông vô cùng thê thảm!
"Rầm!"
Thái thượng trưởng lão thấy mười ba vị trưởng lão bị giết chết trong giây lát...!từng người một ngã xuống đất, con ngươi co rút kịch liệt! Ông ta hoàn toàn không thể chấp nhận nổi mười ba vị trưởng lão lại bị giết trong giây lát! Ông ta không thể chấp nhận được!
"Tôi đã nói tôi biết cách phá vỡ trận pháp này rồi mà ông còn muốn dùng thất tinh trận này để giết tôi, ông đang muốn chết sao?" Giọng nói của Trần Xuân Độ từ từ truyền vào trong tai thái thượng trưởng lão khiến gân xanh trên trán ông ta nhảy lên.
"Tôi biết thất tinh trận cần bọn họ tâm linh tương thông với nhau...!Chỉ cần một người trong số họ chết thì những người khác nhất định sẽ bị liên lụy..." Trần Xuân Độ chế nhạo, câu nói kia lọt vào tai thái thượng trưởng lão bỗng trở nên cực kỳ mỉa mai, khiến ông ta đỏ bừng mặt!
Thái thượng trưởng lão nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, vẻ mặt không thể tin được! Ông ta không chấp nhận được việc ông ta lại thất bại một lần nữa, hơn nữa còn là thất bại hoàn toàn!
"Tôi không tin, tôi sẽ không thua, tôi nhất định sẽ không thua cuộc!" Thái thượng trưởng lão mặt mày dữ tỡn nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ: “Tôi không tin cậu có thể phá giải được thất tinh trận, tôi chưa từng thấy nhược điểm của thất tinh trận!"
Đột nhiên, thái thượng trưởng lão khàn giọng hét lên.
Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn Thái Thượng trưởng lão, sao thái thượng trưởng lão có thể ngờ được Trần Xuân Độ đã từng đối mặt với một thế lực nước ngoài do người nước C thành lập, thế lực nước ngoài mà Trần Xuân Độ phải đối mặt còn tàn bạo hơn thái thượng trưởng lão gấp nhiều lần, mỗi một người trong số