Tất cả quá trùng hợp, lúc ở thành phố T, tên tiểu tử này giống như là khắc tinh của mình…mấy lần chơi cờ, Lê Thần Vũ từ trước đến nay ở trên thương trường tung hoành như hổ, thua đến mức thảm hại, thậm chí còn phải trả giá bằng một cánh tay!
Ánh mắt u ám của Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, ánh mắt lóe lên sự lạnh lẽo mờ nhạt.
Chung Cực Tam Đao, anh ta vậy mà lại tiến vào Chung Cực Tam Đao!
Lê Thần Vũ không thể ngờ được, thứ đồ như Trần Xuân Độ cũng giống như anh ta, tiến vào Chung Cực Tam Đao!
Phải biết là, nếu như Lê Thần Vũ không có sự giúp đỡ của hai vị tiền bối, căn bản không thể có cơ hội tiến vào Chung Cực Tam Đao!
Mà Trần Xuân Độ, rõ ràng quá kì dị, không có sự trợ giúp của bất kỳ ai, anh cũng có thể tiến vào được Chung Cực Tam Đao!
Không chỉ như vậy, điều khiến Lê Thần Vũ không thể chấp nhận được chính là, người mời anh tham gia vào Chung Cực Tam Đao không phải là ai khác chính là người làm chủ đại hội đổ thạch lần này, hội trưởng của hiệp hội đổ thạch Yên Kinh, đích thân hội trưởng Đào đến mời!
Sự phô trương này, sự đối đãi này cho dù là Lê Thần Vũ cũng chưa từng gặp!
Lê Thần Vũ hít một hơi thật sâu, anh ta nhìn về phía Trần Xuân Độ và hội trưởng Đào, qua một lúc lâu, anh ta mới khiến trong lòng mình bĩnh tĩnh lại, khóe miệng hơi nhếch lên một tia lạnh lùng, chỉ cần Trần Xuân Độ dám tham gia vào Chung Cực Tam Đao, anh ta sẽ khiến cho Trần Xuân Độ thân bại danh liệt, từ nay ở Yên Kinh….tiếng xấu lan xa!
Trong lòng Lê Thần Vũ bình tĩnh lại, hội trưởng Đào khuôn mặt tươi cười nhìn Trần Xuân Độ, thái độ đối đãi nhiệt tình kia khiến rất nhiều khách quý nghi ngờ chất vất…không ít khách quý quen biết hội trưởng Đào, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hội trưởng Đào có thái độ nhiệt tình, tốt như vậy.
Hội trưởng Đào đứng trước mặt Trần Xuân Độ, khuôn mặt tràn đầy ý cười nói: “Anh Trần, tôi cảm thấy vô cùng vui mừng vì sự may mắn của anh, mời anh mấy ngày sau nhất định phải đến tham gia Chung Cực Tam Đao, nếu như không đến, chúng tôi có thể ngầm thừa nhận anh đã từ bỏ tư cách.”
Rất nhiều khách quý một bên nghe hội trưởng Đào nói, một bên trong ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ mang theo sự ghen tỵ mãnh liệt.
Đương nhiên bọn họ vô cùng ghen ty, mỗi một viên đá thô trong Chung Cực Tam Đao đều không cần tự mình móc tiền ra, nếu không, những viên đá thô kia, cho dù khách quý ném tiền vô số ở hiện trường, tiêu tiền như nước cũng không mua được!
Bởi vì có một vài đá thô, giá trị của bọn chúng đã không còn là đá thô, giá trị của bọn chúng có thể nói là vô lượng!
Cũng đúng lúc này, đột nhiên Trần Xuân Độ nhìn thẳng vào hội trưởng Đào, khóe miệng nhếch lên, nói: “Ai nói với ông, tôi muốn tham gia vào Chung Cực Tam Đao?”
Câu này của