Trần Xuân Độ chẳng muốn tranh cãi với mấy người này, chỉ gật đầu nói: “Vậy thì tùy các ông.
”
Ông lão đó thấy Trần Xuân Độ nhận thua thì đắc ý hừ lạnh, không truy cứu nữa.
“Cậu bảo MC lên sân khấu bắt đầu cuộc thi đi.
” Ông lão quay đầu, căn dặn một nhân viên công tác.
Nhân viên công tác đó xoay người rời đi, chẳng mấy chốc, MC lại cầm micro bước lên sân khấu xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
“Các vị khán giả, tôi mới nhận được thông báo, Chung Cực Tam Đao mùa này hơi thay đổi so với mùa trước, lần này sẽ có thêm một giám khảo đặc biệt, đó là người từng xuất hiện thoáng qua, có một lần hóa thành hắc mã tàn sát trong Chung Cực Tam Đao, nhất thời nổi như cồn! Sau đó trên giang hồ không còn tin đồn về anh ấy nữa, hôm nay anh ấy lại xuất hiện ở đây, nhưng lần này anh ấy không còn là tuyển thủ dự thi nữa, mà là lấy thân phận giám khảo.
”
MC bỗng nhìn về phía Trần Xuân Độ, ánh mắt hiện lên vẻ cung kính cuồng nhiệt: “So với Song Tử Thần, Đổ Hiệp, thậm chí anh ấy còn chẳng có tên, thật sự quá thần bí, không ai biết anh ấy là ai, nhưng chúng tôi rất vinh hạnh khi có thể mời được anh ấy.
”
MC vừa dứt lời, khán đài không hề có phản ứng kích động mãnh liệt như mấy vị giám khảo xuất hiện lúc trước, mà chỉ có tiếng khịt mũi xem thường.
Bởi vì so với mấy vị giám khảo tiếng tăm lừng lẫy khác, quả thật Trần Xuân Độ quá im hơi lặng tiếng, dẫn đến đa số mọi người đều không nhớ ra rốt cuộc anh là ai.
Dù MC đã đề cập đến danh tiếng và độ hot có thể sánh ngang với Song Tử Thần, nhưng khó có thể làm cho mấy người này có nhiều ấn tượng với Trần Xuân Độ.
Dù gì năm đó Trần Xuân Độ chỉ xuất hiện thoáng qua, khác hẳn với Song Tử Thần, lần lượt khiêu chiến với người nổi tiếng trong giới đổ thạch, như vậy mới làm mọi người nhớ rõ.
Trần Xuân Độ chỉ một lần hóa thành hắc mã tàn sát trong Chung Cực Tam Đao, làm giới đổ thạch lúc đó chấn động.
Trên khán đài vô số người nhìn nhau, hiếm ai có thể hiểu rõ hàm ý trong câu nói lúc nãy của MC.
Chứng kiến cảnh tượng này, mặt Trần Xuân Độ đen như đít nồi, trong lòng vô cùng lúng túng, gần như muốn phát điên.
Giờ anh hận không thể bắt Tất Viễn tới đây, hung hăng đánh một trận, anh chỉ muốn tới đây làm giám khảo, chứ không bảo ông ta phô trương thanh thế của mình.
Trương Bảo Thành ngẩng đầu, thấy Ngọc Thành Vọng đang đứng trước mặt mình.
Tất nhiên Trương Bảo Thành