Mấy sát thủ này chưa chạy được bao xa, thì Trần Xuân Độ bỗng nhìn chằm chằm bọn họ, rồi dao găm Long Nha trong tay nhất thời hóa thành tia chớp màu đen, bay tới.
“Phập phập phập!”
Các sát thủ ngừng bước, ngực bọn họ lần lượt xuất hiện một lỗ máu, rồi ngã xuống sàn.
Một số sát thủ sợ hãi quay đầu, thấy dao găm màu đen lóe lên, rồi những người bạn sát thủ của mình lần lượt ngã xuống, không ngờ tia chớp màu đen đó lại là con dao lấy mạng.
Tầm mắt bọn họ đều đổ dồn vào con dao lấy mạng đó, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi.
Tốc độ của dao găm màu đen đó quá nhanh, hoàn toàn không thể cản lại được.
Nháy mắt, dao găm màu đen đó đã tới gần, cuối cùng chỉ có một sát thủ còn sống sót.
Sát thủ đó nhìn Trần Xuân Độ, sắc mặt trắng bệch, quát lớn: “Ma...!anh hoàn toàn không phải là người, mà là ma.”
Đây là lần đầu tiên sát thủ đó gặp phải tình huống này, nơi này chẳng khác gì địa ngục đẫm máu, mà mọi thứ đều do người đàn ông trước mặt gây ra trong tích tắc.
Dù là sát thủ mặt nạ đỏ đã qua nhiều sóng to gió lớn, cực kỳ nhạy bén trong việc nhận ra nguy hiểm, cũng bị người đàn ông này giết trong tích tắc.
Rốt cuộc anh ta là ai, lai lịch thế nào, anh ta hoàn toàn không phải là người, chắc chắn anh ta là ma.
Trên tay sát thủ đó luôn dính đầy máu, nhưng lại nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt đầy sợ hãi, cả người run lẩy bẩy, chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã bị người đàn ông này diệt sạch! Đây là chuyện mà bất kỳ ai nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
“Vù!”
Dao găm đen không hề lấy mạng anh ta, mà nhẹ nhàng quay một vòng rồi quay về tay Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ cầm dao găm đen trong tay, từ tốn bước đi trên vũng máu tươi đầy thi thể, anh bình tĩnh đi tới, xung quanh đều là xác chết lạnh lẽo.
Đối với sát thủ kia, Trần Xuân Độ giống hệt ma vương, gần như nắm giữ việc sống chết của anh ta.
Sát thủ nhìn