“Rầm!” Mặt đất sụt lún, cả người Richard lọt vào trong cái hố lớn trên mặt đất, bụi bay tứ tung.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc ở tầng chín mươi chín, sắc mặt Lê Kim Huyên và thư ký đều tái xanh, ngẩn ra nhìn cái hố lớn bốc bụi cách hàng trăm mét...!Hai người hoàn toàn trố mắt.
“Anh...!anh giết người rồi?” Thư ký mặt mày trắng nhợt, giọng nói hoảng hốt hơi thay đổi.
Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc, thản nhiên nói: “Yên tâm, không chết được đâu...” Anh giẫm lên từng đường băng keo thẳng đứng đó, băng keo hãm lực lại, sức mạnh khổng lồ, cho dù tên Richard đó muốn chết thì cũng không chết được.
Trần Xuân Độ cũng hoàn toàn không thể để hắn ta chết, anh chỉ cho hắn ta một lời cảnh cáo đến cuối đời cũng khó mà quên được, giết gà dọa khỉ, cho gia tộc Richard một lời răn đe.
Trong cái hố sâu rộng lớn ở năm trăm mét bên dưới, thành viên nối dõi đời thứ sáu của gia tộc Richard hộc máu, nằm trong cái hố bốn mặt hướng lên trời, hai mắt hắn ta mở lớn, bất tỉnh nhân sự! Ngay cả lúc ngất rồi mà hai mắt vẫn mở to, có thể thấy vào khoảnh khắc ngất đi, hắn ta đã chịu nỗi sợ hãi lớn thế nào.
Ở châu Âu cách hàng chục nghìn kilomet xa xôi, đế quốc mặt trời không bao giờ lặn, lâu đài Richard.
Tầng thượng của tòa lâu đài cao hàng chục mét là một nhà thờ Cơ Đốc giáo rộng lớn.
Hôm nay là ngày cúng lễ, mọi tín đồ trong gia tộc Richard lần lượt ngồi trước nhà thờ, lắng tai nghe lời cầu nguyện của linh mục.
Ở vị trí hàng đầu tiên của nhà thờ, con trai trưởng của gia tộc – Giles mặc một bộ vest chỉnh tề, bình tĩnh ngồi đó, hát bài hát nhẹ nhàng và tốt lành ca tụng Cơ Đốc giáo.
Cơ Đốc giáo là tín ngưỡng mà gia tộc Richard đã tôn thờ qua nhiều thế hệ, mỗi người đều tin thờ tự do, cũng là lời cầu nguyện của họ dành cho gia tộc.
Lúc này, đột nhiên một tên thuộc hạ vội vàng mở cánh cửa lớn của nhà thờ Cơ Đốc giáo, xông vào với vẻ mặt hoảng sợ.
Thời gian cầu nguyện yên tĩnh bị tên thuộc hạ này quấy rầy, con trai trưởng Giles chậm rãi mở mắt, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.
Tên thuộc hạ đó hoảng hốt chạy tới trước Giles, quỳ một chân xuống, nói: “Cậu cả, xảy ra chuyện rồi!”
Giles nheo mắt lại, như thể đang có dấu hiệu nổi giận.
Nhưng linh mục lại mỉm cười gật đầu với anh ta, đang tỏ ý bảo anh ta đừng nổi giận, tất cả đều là mây trôi, ở trước mặt Chúa cần phải bình tĩnh.
Giles chậm rãi đặt cuốn kinh thánh trong tay xuống, lẩm bẩm: “Thiên đường là địa ngục, địa ngục là thiên đường...” Nói xong, anh ta từ từ khom lưng cúi đầu về phía tượng thánh giá của Chúa trên đại điện của nhà thờ, bày tỏ lòng tôn kính.
Lúc này, con trai trưởng của gia tộc Richard cũng đã hoàn toàn yên lặng và bình thản, như thể không tranh với đời.
“Có chuyện gì? Nói đi.” Giles chậm rãi hỏi.
Đọc truyện hay, truy cập ngay -- ТRUMtruye n.
m e --
Tên thuộc hạ mặt mày vô cùng căng thẳng, cẩn thận dè dặt báo cáo: “Richard...!Richard ở nước C bị người ta đánh cho bị thương cấp chín, đang hấp hối.”
“Rầm!” Giles đập mạnh bàn, chiếc bàn cầu nguyện phía trước lập tức nứt toạc.
“Cậu nói cái gì?” Vẻ mặt Giles đột nhiên dữ tợn.
Lúc này, anh ta không còn dáng vẻ bình tĩnh nữa, mặt biến sắc.
“Richard được lệnh đến nước C, lúc đàm phán với tập đoàn Lê thị thì bị Long Vương đánh bị thương nặng, giám định thương tật cấp chín, tàn phế suốt đời...” Giọng tên thuộc hạ run rẩy, báo cáo chi tiết sự việc.
Lúc này, con trai trưởng của gia tộc Richard, tín đồ ngoan đạo nhất của Cơ Đốc giáo đã hoàn toàn tức giận! Anh ta siết chặt nắm đấm, phát ra tiếng răng rắc.
Giles nổi giận rồi, tất cả phong thái lịch lãm của anh ta, vẻ điềm đạm của tín đồ đều đã biến mất.
Giờ đây anh ta chỉ còn lại cơn giận dữ mất kiểm soát.
Linh mục thấy thế thì chậm rãi đi tới, kiên nhẫn khuyên nhủ: “Thế tử, mọi thứ đều có thiên đường địa ngục, cầu chúa phù hộ.
Thế tử không nên giận dữ, phải giữ điềm tĩnh, bình thản...!Thiên đường và địa ngục, sai một li thì đi một dặm...”
“Cút!”