Chỉ thấy một tên đàn ông đằng đằng sát khí đang đi tới với dáng vẻ hiên ngang, mà phía sau ông ta lại có mấy tên vệ sĩ vác súng theo sát! Ông chủ của câu lạc bộ - Tề Nguyên!
Lúc này, Tề Nguyên vô cùng phẫn nộ! Ông ta đã mở câu lạc bộ ở thành phố T này nhiều năm rồi, thế mà lại có người dám ngang nhiên gây sự trong địa bàn của ông ta như thế! Mà điều càng làm ông ta phẫn nộ hơn là… Người bị hại chính là Rhett! Là nhân vật vô cùng có quyền lực của gia tộc Richard! Rhett bị người ta hãm hại ngay trong câu lạc bộ của mình… Đây quả thật là đang đánh vào mặt ông ta… Cắt đứt danh tiếng trên con đường tiền tài của ông ta mà!
Rhett máu me khắp người, thân thể cũng đang run rẩy không ngừng...!Trong nháy mắt ngay khi anh ta nhìn thấy ông chủ Tề...!Vẻ run rẩy đầy hoảng sợ trong mắt anh ta cuối cùng cũng bắn ra một cơ hội sống sót! Anh ta sắp được cứu rồi!
“Ông chủ Tề… Cứu… Cứu tôi…” Rhett còn chưa nói xong...!Trần Xuân Độ đã trực tiếp vung một bàn tay quất tới một cách hung ác!
Rhett lại bị tát cho điên cuồng phun máu tươi một lần nữa!
Vẻ mặt của Tề Nguyên chợt lạnh lẽo!
“Mày muốn chết à! Dám làm càn như thế trong câu lạc bộ của tao, mày không muốn sống nữa sao?!” Sắc mặt của Tề Nguyên run rẩy đầy phẫn nộ, ông ta chưa bao giờ nhìn thấy có người láo xược như thế, lại còn dám ở trong câu lạc bộ của ông ta...!Ở ngay trước mặt ông ta...!Mà không thèm kiêng nể gì như thế! Giờ khắc này...!Tề Nguyên đã nảy sinh ý định giết người! Trong con mắt của ông ta toát ra sát ý đáng sợ!
“Lập tức thả Rhett ra! Tao tha cho mày không phải chết! Nếu không! Hôm nay, tao không ngại đại khai sát giới đâu!” Tề Nguyên gầm thét một tiếng! Mấy tên vệ sĩ áo đen đằng sau ông ta cũng “cạch cạch cạch” móc súng ra! Thật sự là súng hạt nhân! Vô số họng súng đen ngòm lạnh như băng nhắm thẳng về phía Trần Xuân Độ, bầu không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo!
Ánh mắt của Trần Xuân Độ bình tĩnh đến dị thường, bình tĩnh đến mức có hơi đáng sợ.
Anh cứ nhìn chằm chằm vào Tề Nguyên như vậy rồi chậm rãi hỏi: “Các người, là cùng một bọn sao?”
"Lập tức thả cậu Rhett ra! Tao cho mày thời gian ba giây đồng hồ để suy nghĩ!" Sắc mặt của Tề Nguyên lạnh lẽo đến đáng sợ! Ông ta đã mất kiên nhẫn rồi!