CHƯƠNG 707
Trần Xuân Độ nhìn lướt qua những binh lính siêu cấp kia, trong lòng dâng lên cảm giác bi thương, lắc đầu và thở dài… Trong lòng anh tự nhiên thấy bi ai. Anh tất nhiên không ngờ được tất cả dấu vết mà mình để lại ở Yên Kinh đều bị xóa sạch, chẳng ai còn nhớ tới anh!
“Long Vương, anh đã gây ra tổn hại quá lớn, mau giơ tay chịu trói đi!” Đội trưởng quát lạnh.
“Giơ tay chịu trói à?” Trần Xuân Độ cười chế nhạo, chậm rãi nói: “Nếu tôi không đoán sai, các anh đã là quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ, dù sao nhận được thực lực mạnh cũng phải trả giá đắt tương ứng. Phòng thủ tác chiến Yên Kinh không nói cho các anh biết sao?”
Trần Xuân Độ vừa nói ra lời này, vẻ mặt của đội trưởng và các binh lính siêu cấp khác đều thay đổi. Câu này của Trần Xuân Độ gần như đã nói trúng trọng tâm!
Vẻ mặt Đội trưởng thâm trầm nhìn Trần Xuân Độ, anh thản nhiên nói, “Phòng thủ tác chiến Yên Kinh tiến hành cải tạo các anh, cho các người nắm giữ thực lực mạnh mẽ, nhưng sợ rằng bọn họ không nói cho các anh biết tuổi thọ của các anh chỉ còn lại mấy năm ngắn ngủi.”
“Anh đang nói linh tinh. Sao anh có thể biết được tình trạng của chúng tôi chứ?” Đội trưởng không nhịn được, chợt hét lên phản kích.
“Tôi tất nhiên không biết rồi. Nhưng tôi biết một loại nguyên liệu được Phòng thủ tác chiến Yên Kinh dùng để cải tạo các anh vốn có tác dụng phụ mạnh. Mà mấy người các anh chỉ là con chuột bạch thí nghiệm cho Phòng thủ tác chiến Yên Kinh, không có giá trị lợi dụng quá lớn, bọn họ thậm chí không nói cho các anh biết chuyện tuổi thọ bị rút ngắn, bằng không các anh làm sao có vẻ tràn trề sức lực lạ thường như vậy!” Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào đội trưởng, đôi mắt thâm thúy dường như có thể nhìn thấu được tất cả, làm đội trưởng tự nhiên có cảm giác hoảng sợ!
Mà sau khi những binh lính siêu cấp nghe thấy Trần Xuân Độ nói vậy, bọn họ vốn có ý chí kiên định không ngờ bắt đầu nhìn nhau. Mỗi câu nói của anh đều khiến cho bọn họ không thể tranh luận, bởi vì mỗi câu anh nói đều là sự thật!
“Toàn là những lời mê hoặc người khác, tất cả nổ súng!” Vẻ mặt đội trưởng càng thêm khó coi. Anh ta bỗng nhiên nhặt khẩu súng lên, điên cuồng bắn về phía Trần Xuân Độ!
“Khốn kiếp!” Vẻ mặt đội trưởng vô cùng dữ tợn, đôi mắt hoàn toàn đỏ như máu! Anh ta điên cuồng bóp cò, ra sức bắn về phía Trần Xuân Độ!
Các binh lính siêu cấp ở mặt ở đó cũng lập tức kịp phản ứng, tất cả nòng súng ngắm chuẩn Trần Xuân Độ… Một giây tiếp theo!
Rừng súng mưa đạn bắn về phía Trần Xuân Độ hình thành một sát trận ngập trời bao phủ lấy anh!
Trần Xuân Độ nhếch môi cười lạnh… con dao găm Long Nha trong tay lập tức xẹt qua… lóe lên