CHƯƠNG 800
Một chiêu này đủ để khiến cho núi băng sụp đổ!
“Thôi được, hôm nay… Tao sẽ xử lý nghiệt chủng thay Chung Vân Long.” Trần Xuân Độ vung nắm đấm cấp tốc lao tới, lạnh nhạt nói.
Trong lúc đang nói Trần Xuân Độ bỗng nhiên đấm một quyền nhanh như tia chớp!
Khi nhìn thấy cú đấm của Trần Xuân Độ! Sắc mặt Triệu Thái biến đổi! Nhưng anh ta không kịp phản ứng lại! Càng không kịp né tránh!
“Bùng!” Hai cú đấm dữ dội va chạm!
Cả cánh tay của Triệu Thái gãy rời từng khớp! Cả cơ thể bỗng nhiên bay ngược ra sau!
“Rầm!” Triệu Thái ngã xuống mặt đất, bụi bay tứ tung!
Dường như bầu không khí yên tĩnh chết!
Sắc mặt Triệu Thái rất khó coi, vậy mà anh ta lại… bị một quyền đánh bay?! Sao có thể chứ!
Thân thể Triệu Thái run rẩy mà chống người đứng dậy khỏi đống bụi bặm, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ và kinh hãi, máu tươi trong miệng trào ra liên tục: “Đại… Tông… Như… Hà! Sao cậu lại biết?!”
“Hóa ra chiêu này, tên là… Đại Tông Như Hà??” Trần Xuân Độ cũng sửng sốt, anh chậm rãi thu nắm đấm của mình lại: “Không ngờ cái chiêu mà lần nào đánh nhau lão già chết tiệt Chung Vân Long kia cũng dùng gọi là “Đại Tông Như Hà”? Cái tên này, chậc chậc chậc, thật là khó nghe.”
“Phụt!” Bỗng nhiên, Triệu Thái phun một ngụm máu ra! Chiêu Đại Tông Như Hà này là võ học của Võ Đang Cái Thế! Sẽ không truyền cho đệ tử không thuộc trong môn! Sao cậu ta lại biết được chứ? Làm sao có thể!
Trần Xuân Độ chậm rãi thu nắm đấm của mình lại: “Hôm nay, tôi dùng tuyệt học Đại Tông Như Hà của cậu để phế một tay của cậu, từ nay về sau mà còn dám dùng cái danh của Võ Đang rồi đi lừa bịp khắp nơi, tôi nhất định sẽ giết cậu!”
Bỗng nhiên, toàn thân Triệu Thái run lên lẩy bẩy, anh ta lại phun một ngụm máu tanh từ trong miệng ra!
Cuối cùng, anh ta cũng không chống cự được nữa, thân thể ngã ầm xuống đất, anh ta đã bị một nắm đấm này đánh cho bất tỉnh rồi!
“Có vậy mà cũng không biết xấu hổ tự xưng là kẻ mạnh?” Trần Xuân Độ cúi đầu nhìn về phía Triệu Thái, tựa như có điều suy nghĩ, cuối cùng anh chỉ có thể lắc đầu đầy bất đắc dĩ.
Đột nhiên! Một luồng khí sắc bén lạnh lẽo xẹt qua màn mưa mờ ảo rồi đột nhiên bắn phụt về phía trán của Trần Xuân Độ!
“Coong.” Luồng khí lạnh lẽo đó cách trán của Trần Xuân Độ chỉ