CHƯƠNG 629
Kinh nở nụ cười lạnh lùng, nhấc chiếc điện thoại vệ tinh bên cạnh, ấn nút mã hóa và vào kênh cuộc gọi đã được mã hóa.
Một lát sau, đầu dây bên kia điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên, giọng nói đanh thép khiến Kinh không kìm được càng có thêm lòng tin.
“Mau vào Yên Kinh, đến khách sạn Lao Uy Nhĩ, tôi không muốn nhìn thấy bất cứ một tòa nhà nào sau nửa tiếng nữa, giết hết toàn bộ mạng sống trong khách sạn, trọng tâm nằm ở một người đàn ông trong số đó.”
Kinh hạ lệnh rất đơn giản, sau khi cúp máy thì Kinh từ tốn nói với Hộ: “Về chữa trị vết thương đi, tiếp theo chúng ta chỉ cần đợi tin tốt thôi.”
“Anh có lòng tin với quân đội vậy sao?” Hộ chau mày.
Kinh cười từ tốn: “Lúc đầu, suýt nữa đã khiến anh ta không thể rời khỏi nước C, lần này là một người bạn cũ dẫn đội, sao tôi không thể tin với anh ta được chứ?”
“Nhưng không biết đến lúc đó anh ta chết trong tay bạn cũ thì trong lòng sẽ nghĩ gì?”
“Đi thôi!” Hộ dập đầu điếu thuốc, sắc mặt lạnh như sương, trên khuôn mặt chất chứa đầy ý giết người.
Chẳng mấy chốc, anh ta nhận được tin Trần Xuân Độ đã chết, điều này khiến trong lòng Hộ vui mừng biết bao.
Lúc này, bên ngoài thành phố Yên Kinh, sau khi Kinh gọi đến thì có vô số xe tăng, tướng sĩ sát khí đằng đằng tạo thành luồng sắt thép tiến quân vào Yên Kinh.
Đây là một đội quân sắt thép, còn bọn họ chỉ muốn giết chết Trần Xuân Độ.
Yên Kinh, thành phố vô cùng sầm uất có lịch sử nguồn gốc từ xa xưa, hiện giờ bị màn đêm sâu thẳm yên tĩnh che phủ, mà giờ phút này mặt đất hơi rung động, xa xa nơi cuối con đường, có vô số điểm đen dày đặc đang nhanh chóng tiến vào Yên Kinh!
Cũng không lâu lắm, tiếng nổ liên tiếp vang dội như sấm từ đằng xa truyền đến, quanh quẩn trên không trung Yên Kinh.
Đó là những chiếc xe tăng! Cùng với vô số xe bọc thép, tạo thành đội xe, tựa như dòng nước lũ mãnh liệt tràn đến! Khí thế hung mãnh!
“Bộp bộp bộp…” Tiếng mặt đất bị ma sát đè ép từ nơi xa truyền đến, những chiếc xe tăng chạy với tốc độ cao vượt xa tốc độ của xe con thông thường!
Bỗng nhiên, một chiếc máy bay trực thăng từ trên những chiếc xe tăng xe bọc thép này nhanh chóng bay lên, một lão già mặc quân trang tóc mai bạc trắng ngồi trên ghế trong máy bay trực thăng đang rung động lắc lư dữ dội, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mà trên vai ông ta gắn mấy ngôi sao sáng chói, đủ để chứng minh ông ta là một vị tướng quân cao cấp, cũng là người chỉ huy của tác chiến lần này!
Nhận được Kinh nhờ vả, ông ta mang theo gần nghìn binh lính tinh nhuệ đến, trợ giúp Kinh một tay!
“Báo cáo, chúng tôi đã dùng máy cảm ứng nhiệt khóa chặt mục tiêu, mục tiêu đang ở trước mắt, khoảng cách với mục tiêu đã không đến một nghìn mét.” Một vị tướng sĩ lên tiếng.
Lão già chợt mở mắt ra, khoảnh khắc ông ta mở mắt, đôi mắt ông ta xuất hiện ánh sáng lấp lóe, mà trên người ông ta thì bộc phát ra một luồng khí thế vô hình mà mạnh mẽ, đủ để khiến cho tướng sĩ trong máy bay trực thăng lộ vẻ kính sợ.
“Tăng tốc đi đến, tất cả tiến vào trạng thái tác chiến, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!” Sau khi lão già nói xong, lúc vị tướng sĩ kia đi truyền đạt mệnh lệnh, ông ta mới chậm rãi ngồi xuống, hai mắt dần dần trở nên sâu thẳm, dường như đang suy nghĩ cái gì, thì thầm nói: “Long Vương, rốt cuộc có thật sự mạnh mẽ như trong truyền thuyết… lại muốn đích thân tôi dẫn đội chiến đấu, dù gì cũng chỉ là một người bình thường, cần phải làm lớn chuyện đến vậy sao?”
Lão giả tự lẩm bẩm, trong chiến lược của ông ta, cũng không đặt Long Vương trong truyền thuyết này vào mắt, đối với miêu tả về Long Vương trong truyền thuyết tại một số án lệ, ông ta hoàn toàn không tin, ở trong mắt của ông ta, suy cho cùng sức mạnh cá nhân vẫn là nhỏ bé, như sâu như kiến, không cách nào lay động sức mạnh của một nhóm người.
Vì vậy khi Kinh nói với ông ta, mặc dù ông ta đã đồng ý với Kinh đích thân ra trận, nhưng trong lòng cũng không coi trọng.
Không lâu lắm, từng chiếc từng chiếc xe chiến đấu bọc thép rầm rầm lái vào thành phố, không lâu nữa, yên tĩnh trong cả thành phố sẽ bị phá vỡ!
Những con đường bị xe tăng và xe chiến đấu nghiền ép đi qua, đều bởi vì không chịu nổi sức ép mà rạn nứt thay đổi hình dạng, để lại một cái lại một cái hố nhỏ, mà những chiến xe tăng và xe chiến đấu đó đang nhanh chóng chạy về phía khách sạn Trần Xuân Độ ở!
Mà lúc này, bên ngoài khách sạn, Tô Loan Loan đang mang theo mấy người Lê Kim Huyên ngồi trên một chiếc xe con màu đen, từ trong gara của khách sạn phi ra ngoài, nhanh chóng đi về nơi xa.
CHƯƠNG 630
Lê Kim Huyên ngồi ở bên cạnh Tô Loan Loan, vẻ mặt có mấy phần không hài lòng, cô nhìn về phía Tô Loan Loan đang có vẻ mặt nghiêm túc nặng nề, hỏi: “Tô Loan Loan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại muốn chúng ta vội vã rời đi như vậy, chúng ta còn chưa cầm hành lý đâu…”
“Tổng giám đốc Lê, cô nghe tôi đi, chờ lát nữa cô sẽ biết, nơi đó cực kỳ nguy hiểm.” Tô Loan Loan nói.
Sắc mặt Lê Kim Huyên đầy nghi hoặc: “Không phải cô đã giải quyết hết sát thủ bên kia rồi sao, nào còn có nguy hiểm.”
Tô Loan Loan nghẹn lời, tất nhiên cô ta không tiện nói với Lê Kim Huyên rằng cô ta cũng không biết rốt cuộc vì sao vẫn còn nguy hiểm, nhưng cô ta không dám nghi ngờ lời nói của Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ để cô ta mang Lê Kim Huyên rời khỏi nơi đó, tất nhiên có nguyên nhân.
“Tổng giám đốc Lê, bây giờ tôi cũng không tiện nói với cô.” Tô Loan Loan ấp úng một lúc lâu mới nói ra một câu như vậy.
Lông mày Lê Kim Huyên nhíu sâu hơn, dáng vẻ này của Tô Loan Loan càng khiến cô hoài nghi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại khiến Tô Loan Loan ấp a ấp úng như vậy.
“Quay lại, về khách sạn.” Đột nhiên, Lê Kim Huyên ra lệnh.
Tô Loan Loan sững sờ, nhìn về phía khách sạn, cô ta hơi bất ngờ, hoàn toàn không ngờ Lê Kim Huyên lại đột nhiên đưa ra mệnh lệnh này.
Lúc này Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, hai tay khoanh trước ngực, khẽ nói: “Nếu cô đã không chịu nói, vậy dứt khoát trở về, để chúng ta tận mắt nhìn xem nguy hiểm là cái gì, chẳng phải như vậy là được rồi sao?”
“Tổng giám đốc Lê…” Tô Loan Loan há miệng muốn nói, đúng lúc này, bỗng nhiên, phía sau xe Tô Loan Loan điều khiển vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Rầm rầm rầm!”
Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan ngồi ở trong xe, đã cách khách sạn một đoạn đường rất xa, nhưng vẫn cảm nhận được một cơn gió nóng từ phía sau rít gào thổi đến, cơn gió nóng hổi sượt qua khuôn mặt Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan, vô cùng nóng bỏng!
“Xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Lê Kim Huyên nghiêm lại, mà trong lòng Tô Loan Loan đã bắt đầu lo lắng, vội vàng nhìn về phía kính chiếu hậu bên cạnh xe, đáy lòng lập tức trở nên nặng nề!
“Không tốt, mau đi!” Tô Loan Loan thét lớn, lập tức đạp chân ga, động cơ xe con điên cuồng gào thét, tăng thêm công suất phi nhanh về nơi xa!
“Rốt cuộc sao vậy! Đây chính là nguy hiểm cô nói?” Mái tóc dài của Lê Kim Huyên hơi rối, lớn tiếng hỏi.
Tô Loan Loan cau mày, thỉnh thoảng lại nhìn về phía kính chiếu hậu, đôi mắt cô ta ngưng lại, cô ta vừa nhìn vào trong kính chiếu hậu đã thấy, khách sạn phía xa xa, lửa cháy ngút trời!
Mà trên không trung của khách sạn đang có một chiếc máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh! Phóng ra tên lửa, ánh lửa chập chờn gào thét phóng về phía khách sạn, muốn nổ khách sạn thành một đống đổ nát chìm trong biển lửa!
Trái tim Tô Loan Loan lập tức treo lên tận cổ họng, bởi vì khi cô ta về phòng tìm Lê Kim Huyên, rõ ràng cũng nhìn thấy Trần Xuân Độ đi vào bên trong khách sạn.
Rốt cuộc anh muốn làm gì, vì sao không rời đi cùng mình?
Trong lòng Tô Loan Loan xuất hiện một suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, rõ ràng Trần Xuân Độ đã đánh lui hai người kia, vì sao không rời đi cùng mình, trái lại muốn đi vào khách sạn, chờ tất cả những gì sắp đến!
Uỳnh!
Lại một đợt sóng nhiệt nóng rực từ nơi xa cuồn cuộn ập đến, thổi bay mái tóc dài của Lê Kim Huyên, khiến hai người Trương Bảo Thành phía sau càng thêm thấp thỏm không yên, ngồi ở hàng ghế sau, run lẩy bẩy.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…” Lê Kim Huyên còn chưa nói hết lời đã bị luồng sóng nhiệt thổi đến làm cho thay đổi sắc mặt!
Lê Kim Huyên quay đầu, chỉ vừa liếc nhìn đã thay đổi sắc mặt, hoàn toàn khiếp sợ!
Khách sạn ở nơi xa xa phía sau bọn họ đã trở thành một biển lửa, ánh lửa ngút trời, vô số cột khói đen đậm đặc cuồn cuộn bay lên, cảnh tượng này khiến Lê Kim Huyên hoàn toàn khiếp sợ!
Lê Kim Huyên gần như chưa từng gặp cảnh tượng thế này, loại cảnh tượng hiếm có này chỉ thấy trong phim chiến tranh hoành tráng, mà bây giờ, lại thật sự xảy ra trước mặt Lê Kim Huyên!
“Tại sao có thể như vậy…” Lê Kim Huyên nhìn máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh khách sạn, vẻ mặt dại ra.
“Mau rời khỏi nơi này, sắp bị máy bay trực thăng phát hiện rồi.” Tô Loan Loan là người tỉnh táo nhất lên tiếng, máy bay không ngừng lượn quanh khách sạn, dường như vẫn luôn tìm cái gì.
“Những thứ kia là đang nhằm vào chúng ta sao?” Lê Kim Huyên nhìn Tô Loan Loan, nghiêm nghị chất vấn.
CHƯƠNG 631
Tô Loan Loan lắc đầu, đối với Lê Kim Huyên, cô ta chỉ có thể vờ như không biết rõ tình hình.
“Vậy cô nhìn thấy Trần Xuân Độ không?” Chỉ sợ chính bản thân Lê Kim Huyên cũng không nhận ra, khi nhắc đến Trần Xuân Độ, giọng nói của cô đều mang theo run rẩy.
“Không, không biết anh ta đi đâu rồi.” Tô Loan Loan trả lời.
“Trần Xuân Độ…” Ánh mắt Lê Kim Huyên phức tạp nhìn về phía khách sạn xa xa, tên kia sẽ đang ở trong khách sạn sao?
… Khách sạn, trong phòng bao, Trần Xuân Độ ngồi dưới đất nhìn ra bên ngoài cửa sổ, tiếng vang dội của máy bay trực thăng từ đằng xa truyền đến, sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt, thậm chí trong đôi mắt không hề nổi lên chút gợn sóng nào, giống như đã đoán được từ trước.
“Khóa chặt mục tiêu!” Trong máy bay trực thăng, một vị tướng lĩnh lên tiếng.
“Phóng.” Trong máy bay trực thăng, vị lãnh đạo tóc mai đã bạc trắng kia nói, giọng điệu sắc bén ác liệt!
“Rõ!”
“Rầm rầm!”
Lại có hai ánh lửa từ trong máy bay trực thăng phóng ra, rầm rầm lao về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ ngồi trong phòng bao nhìn hai tên lửa đang lao nhanh về phía mình ở bên ngoài, nhếch miệng tạo thành một đường cong kỳ lạ… dường như là cực kỳ khinh thường!
“Uỳnh!”
Máy bay trực thăng ngày càng lại gần, không ngừng vang lên tiếng nổ rầm rầm, toàn bộ khách sạn dần dần sụp đổ trong tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Xác định xem mục tiêu có còn sống hay không.”
Những chiếc xe bọc thép đứng ở bên trong đống đổ nát, các tướng sĩ lần lượt xuống xe, mà trên máy bay trực thăng, một vị tướng sĩ cầm ống nhòm cảm ứng nhiệt trong tay nhìn, sau đó báo cáo: “Khách sạn biến thành một biển lửa, khắp nơi đều là nhiệt độ cao, làm nhiễu máy cảm ứng nhiệt.”
“Tiến hành tìm kiếm toàn diện, nếu như tình báo của Kinh chính xác, Long Vương ở đây, cho dù đào sâu ba thước, cũng phải tìm bằng được cậu ta cho tôi!” Vị lãnh đạo lớn tuổi kia nói rõ ràng từng câu từng chữ, giọng điệu nghiêm túc, không thể nghi ngờ!
Mà sau khi khách sạn sụp đổ, toàn bộ Yên Kinh đã xảy ra thay đổi long trời lở đất, một trận động đất, chấn động vô số gia tộc của Yên Kinh!
Nhà họ Lê .
Ban đêm vẫn luôn yên tĩnh, nhưng đêm lại không yên tĩnh như vậy!
Trong một gian mật thất của Nhà họ Lê , một thuộc hạ áo đen canh ở bên cạnh điện thoại để bàn, không nhúc nhích, giống như một pho tượng.
Đột nhiên, điện thoại để bàn bên cạnh thuộc hạ áo đen vang lên, tiếng chuông điện thoại dồn dập quanh quẩn bên trong mật thất!
Tiếng chuông điện thoại dồn dập này khiến người thuộc hạ áo đen đứng thẳng, không nhúc nhích mấy tiếng đồng hồ kia bất chợt quay đầu nhìn về phía chiếc điện thoại để bàn, trên mặt lộ ra kinh ngạc khiếp sợ khó mà tin nổi!
Đã mấy năm rồi chiếc điện thoại để bàn này không vang lên. Mỗi khi nó vang lên, vậy cho thấy, Yên Kinh xảy ra chuyện lớn động trời!
Lần trước, nó vang lên khiến cho cục diện cả Yên Kinh suýt nữa bị phá vỡ!
Lần này, rốt cuộc Yên Kinh xảy ra chuyện gì, lại khiến cho chiếc điện thoại để bàn này vang lên?
… Cũng không lâu lắm, một thuộc hạ vội vàng vọt đến một gian phòng, liên tục gõ vào cánh cửa: “Cậu Lê, mau tỉnh dậy, không xong rồi, điện thoại để bàn đổ chuông!”
“Roạt!”
Cửa phòng mở ra, Lê Thần Vũ mặc một bộ áo ngủ xuất hiện ở cửa, nhìn về phía thuộc hạ kia, vẻ mặt vô cùng trang nghiêm, lạnh lùng nói: “Anh nói cái gì?”
“Điện thoại bên trong mật thất… vang lên!” Sắc mặt thuộc hạ kia khó coi, là dáng vẻ trong lòng vẫn còn sợ hãi!
“Toàn bộ nhà họ Lê tăng cường canh phòng, lập tức gọi gia chủ, đến mật thất!” Lê Thần Vũ lạnh lùng nói, giống như gặp phải kẻ địch mạnh!
Trong lòng Lê Thần Vũ kinh hoàng, lần trước điện thoại màu đen vang lên là Lê Hồng đối phó, mà lần này lại là anh ta! Anh ta không hề có chuẩn bị!
Bên trong Nhà họ Lê , năm phút trước vẫn là cảnh tượng tối đen như mực, mà năm phút sau khi điện thoại màu đen kia vang lên, toàn bộ Nhà họ Lê đèn đuốc sáng trưng, các thuộc hạ từ trong các gian phòng xông ra, theo sát sau lưng Lê Thần Vũ, xông vào trong mật thất.
CHƯƠNG 632
Bên trong mật thất, thuộc hạ trước đó hệt như pho tượng, lúc này cầm điện thoại, cung kính chờ ở một bên, sau khi nhìn thấy Lê Thần Vũ đi vào mật thất, cung kính đưa điện thoại cho Lê Thần Vũ, nói: “Cậu Lê, điện thoại của cậu.”
Lê Thần Vũ nhận điện thoại, phất phất tay nói: “Các anh đi ra ngoài đi.”
Chờ sau khi tất cả thuộc hạ đều rời đi, Lê Thần Vũ hít sâu một hơi, cầm điện thoại lên, trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”
“Yên Kinh loạn rồi, Kinh dẫn đầu đại quân muốn tiêu diệt Long Vương, trong khoảng thời gian này, Nhà họ Lê các cậu phải khiêm tốn chút. Nếu Long Vương không chết, chắc chắn một ngày nào đó Yên Kinh sẽ gặp tai họa đổ máu!”
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói già nua chỉ nói xong một câu như vậy rồi rụp một tiếng cúp điện thoại.
“Long Vương…” Trong lòng Lê Thần Vũ rung động, đôi mắt lóe ra ánh sáng sâu thẳm phức tạp!
Hiển nhiên Lê Thần Vũ không ngờ đến, cuộc điện thoại đánh thức toàn bộ Nhà họ Lê lại là bởi vì Long Vương mà có!
Anh ta càng không ngờ đến, Long Vương lại có thể dẫn ra lửa giận của Kinh!
Bỗng nhiên, Lê Thần Vũ bật cười ha hả, lẩm bẩm: “Long Vương, xem ra hôm nay là ngày chết của anh!”
“Đối đầu với Kinh, thật sự là không biết sống chết.” Kinh hừ lạnh một tiếng, đôi mắt sâu thẳm: “Xem ra đã có người ra tay giúp tôi.”
Lê Thần Vũ nói xong, thoáng nhìn Nhà họ Lê bên ngoài cửa sổ, màn đêm đen kịt, khóe miệng cong lên nở nụ cười, quay người đi vào gian phòng trong Nhà họ Lê : “Đều trở về đi ngủ đi.”
“Cậu Lê, không cần áp dụng cách đối phó sao?”
“Cần gì, dù Long Vương có kiêu căng thế nào đi nữa, đứng trước mặt Hùng Sư kia, cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.” Lê Thần Vũ thản nhiên trả lời.
“Chúng ta chỉ cần im lặng xem trò vui, đứng ngoài quan sát là được rồi.”
“Vâng.”
Lê Thần Vũ và thuộc hạ của Nhà họ Lê trở về gian phòng của mình, rất nhanh Nhà họ Lê đèn đuốc sáng trưng lại trở về tối đen như mực.
… Không chỉ riêng Nhà họ Lê như vậy, nửa đêm, vô số gia tộc của Yên Kinh đều nhận được đủ loại tin tức ngầm, có người bàn bạc kế hoạch chu đáo rồi mới quyết định, có người rục rịch chờ đợi cơ hội làm gì đó.
Mà lúc này, khách sạn hoàn toàn biến thành một vùng hoang phế!
Vô số tướng sĩ bao vây xung quanh khách sạn, tướng lĩnh được trang bị súng ống đầy đủ, sớm đã tạo thành ba vòng vây kín kẽ không một khe hở, nơi này, ngay cả một con ruồi cũng khó mà bay ra ngoài!
Trong lúc các tướng sĩ bày trận, tiến hành tìm kiếm toàn diện ở khách sạn và xung quanh, đột nhiên, khi một tướng sĩ đi qua một đống xi măng đá vụn đổ nát thì chợt dừng bước.
Vị tướng sĩ kia quay đầu nhìn về phía đống xi măng đá vụn đổ nát kia, hai con ngươi nhìn chằm chằm đống đổ nát to lớn đó, lúc này, đang có tiếng sột soạt sột soạt từ bên trong truyền ra.
Ngay khi họng súng của vị tướng sĩ kia nhắm vào đống đổ nát, muốn lại gần quan sát kỹ đống đổ nát trước mặt, bỗng nhiên, một cánh tay bẩn thỉu từ bên trong đống đổ nát duỗi ra, dùng tốc độ nhanh như chớp bắt lấy cổ áo vị tướng sĩ kia!
“Anh ta ở chỗ này!”
Ngay lập tức, khác thường khiến toàn bộ họng súng nhắm về hướng đó!
“Rầm!”
Vị tướng sĩ kia trừng to mắt, cánh tay nổi đầy gân xanh bắt lấy anh ta kia, căn bản không giống như cánh tay của người! Cánh tay kia vô cùng cường tráng, dễ dàng tóm anh ta lên, hệt như diều hâu bắt gà con!
“Uỳnh!”
Sau khi cánh tay kia tóm tướng sĩ lên, tiện tay ném ra, cả người vị tướng sĩ kia như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất cách đó mấy chục mét.
Mà lúc này, một bóng người đứng bên