Nhìn thấy tin tức này, Trương Thác tự nhiên cười khẽ, người phụ nữ này hành động nhanh lẹ đấy, vậy thì việc khai phá khu vực ở cô nhi viện không được nhà nước ủng hộ nữa, cô nhi viện cũng sẽ
không bị nhà nước cưỡng chế phá dỡ, bọn nhỏ có thể ở đó tiếp, đất mà mấy tên gian thương kia mua cũng sẽ điên cuồng sụt giá.
Lâm Ngữ Lam dựa trên sofa, đôi chân thon dài duỗi thẳng, vừa xem tin tức vừa lẩm bẩm: “Hằng Viễn này đúng là lợi hại, không ngờ lại nghĩ đến chuyện phá núi, nhờ vào áp lực của cấp cao Hoa
Hạ với chính phủ Ngân Châu lấy được chính sách ủng hội chắc chắn người phụ nữ họ Tân kia không thể nghĩ được điều này, ít nhất sau lưng có một đội ngữ chuyên nghiệp khoảng mười người bày mưu tính kế cho cô ta, ngay cả tin tức ngoại tỉnh vải năm trước cũng chú ý, lợi hại! Lợi hại đấy!”
Nghe thấy lời của Lâm Ngữ Lam, Trương Thác còn hơi ngượng ngùng: “Thật ra tôi cảm thấy cái này cũng chắng có gì là khó, bình thường chú ý những tin tức này nhiều một chút là được, cái chuyện phá núi này không phải là cái đích mọi người cùng hướng tới sao? Đến lúc đó thương mại trót lọt, giao thông cũng thuận lợi hơn rất nhiều, ngay cả đường sắt cao tốc cũng có thể nối liền được.
”
“Anh thì biết cái gì?” Lâm Ngữ Lam trợn mắt liếc Trương Thác:
“Anh chỉ có thể nhìn thấy lợi ích sau khi phá núi, nhưng không thể nhìn thấy điều tuyệt diệu của quyết sách này, khoảng thời gian trước, Thương mại Hoằng Châu vừa mua được hai miếng đất ở
phía đông nam muốn phát triển một làng du lịch, bây giờ Hằng Viễn phá núi, chắc chắn nhà nước sẽ tạm thời bỏ qua việc phát triển đô thị ở đông nam như ban đầu, đến lúc đó Hằng Viễn không
chỉ được phía nhà nước ủng hộ mạnh mẽ trên chính sách, còn có thể ngồi lên vị trí công ty thương mại đứng đầu thành phố Ngân Châu, kể cả giao thông thương mại ở phía tây bắc cũng sẽ chuyên thuộc về Hằng Viễn, đến lúc đó tất cả con đường của Hoằng Châu đều bị Hằng Viễn khống chế, hai miếng đất Hoàng Châu mới mua bị sụt giá, cổ phiếu giảm mạnh, còn Hằng Viễn sẽ khiến giá cổ phiếu điên cuồng tăng lên!”
Lâm Ngữ Lam nói xong, nhìn dáng vẻ mất hết hứng thú của Trương Thác, thầm nói một câu bùn nhão không trát được tường, khi nãy cô nói nhiều với Trương Thác như vậy là vì muốn anh tiếp
xúc với mặt này một chút, nhưng bây giờ xem ra anh không có chút yêu thích nào cả.
Cô phất tay với Trương Thác, có chút không vui n
anh làm việc của mình đi, đừng cản trở tôi xem tivi.
“Bỏ đi bỏ đi, “Được” Trương Thác gật đầu, sáng nay lúc anh nói kế hoạch với Tân Âm đã nghĩ ra tất cả kết quả trên báo đăng rồi.
Milan sắp xếp đồ đạc xong, mặc áo sơ mi tay ngắn màu hồng ngồi xuống bên cạnh Lâm Ngữ Lam xem tivi với cô, nói đến một vài thứ như đồ trang điểm, túi xách vân vân.
Trương Thác mặc áo ba lỗ trắng bưng một chậu nước ấm đi tới, đặt xuống trước chân Lâm Ngữ Lam, anh cũng ngồi xổm xuống theo: “Ngữ Lam, nên rửa chân rồi.
“Rửa chân? Ngữ Lam, Trương Thác còn rửa chân cho cậu á?”
Milan trợn to mắt như nhìn thấy chuyện khó tin gì đó vậy, trong xã hội này, đàn ông rửa chân giúp phụ nữ thật sự rất hiếm thấy, hơn nữa nhìn dáng vẻ của Trương Thác, hình như mỗi ngày đều làm
như thế.
Lâm Ngữ Lam cau mày: “Hôm nay không rửa.
”
“Không được.
” Trương Thác lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Nhất định phải rửa, bệnh ngầm trên người em vẫn cần mát xa ***** ** mấy lần mới có thể hoàn toàn giảm bớt được.
”
‘Vừa nghe thấy bệnh ngâm, mặt Lâm Ngữ Lam đỏ ứng, hơi mất tự nhiên, cô nghĩ mấy ngày nay mình đều không bị đau bụng kinh, nhìn người đàn ông trước mặt.
Chắc chắn tên này biết!
Vào lúc Lâm Ngữ Lam hơi ngẩn người, Trương Thác đã chủ động bắt lấy bàn chân nhỏ của cô, đặt vào trong chậu nước, ngâm một lúc thì bắt đầu từ từ ấn nhẹ.
Cảm giác thoải mái kia truyền đến từ lòng bàn chân khiến Lâm Ngữ Lam vô thức thả lỏng cơ thể dựa lên sofa, nhưng mới dựa vào, cô lập tức cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Hai ngày trước đều chỉ có mình cô và Trương Thác ở nhà, bây giờ bên cạnh có thêm một người ngồi đó, khiến cả người cô đều không thoải mái.
Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác hết lòng hết dạ mát xa cho mình, cảm thấy hơi mơ hồ, đây không phải là chuyện rất mất mặt à? Vì sao lúc trong nhà có người anh vẫn chủ động làm, chẳng lẽ anh
thật sự vì tốt cho mình ư?
‘Vừa nghĩ đến điều này, cô lập tức lắc đầu.
Không! Không thể nào! Anh chỉ vì tiền mà thôi, lúc trước