Tuy trên mặt Bạch Trì cười hì hì, những lời nói của anh ta lại mang theo luồng khí lạnh.
Hoa Hồng Đen nhìn đám người Bạch Trì, cô ta quét mắt liếc nhìn một lượt, bây giờ hai bên đều có hơn mười người, bên cạnh mình còn nhiều hơn phía đối diện mấy người, nếu đánh nhau chắc chắn sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng, quan trọng hơn là, tỉnh Ninh chính là địa bàn của Thứ Mân!
Thế giới ngầm không hề hỗn loạn một chút nào, từng tỉnh thành đều có một tổ chức quản lý trật tự của thế giới ngầm.
Tỉnh Ninh chính là địa bàn của Thứ Mân!
Hoa Hồng Đen nhìn đám người Bạch Trì, cô ta thừa nhận những người này dám đứng đây đợi mình tìm đến, chắc chắn có con át chủ bài, nhưng Thứ Mân cũng không phải người mặc cho kẻ khác bắt nạt, cho dù anh là rồng đi ngang qua cũng chưa chắc đã thắng được con rắn ở chỗ này như tôi!
“Thưa anh, lời anh nói hơi ngông cuồng rồi đấy.
” Hoa Hồng Đen nhìn chằm chằm Bạch Trì, chuẩn bị có thể ra tay bất cứ lúc nào.
“Có ngông cuồng hay không, không phải chuyện các cô nên lo lắng” Bạch Trì đưa hai tay vào túi: “Bây giờ cô nên suy nghĩ xem nên lựa chọn như thế nào đi, nhắc nhở cô, tôi không nói đùa đâu.
”
Hoa Hồng Đen bước về phía trước mấy bước: “Nếu anh đã khăng khăng muốn giữ chúng tôi lại, vậy cũng đừng trách Thứ Mân chúng tôi không nói đạo nghĩa đấy”
Hai chữ cuối cùng trong miệng Hoa Hồng Đen vừa dứt, thành viên Thử Mân đứng sau lưng cô ta ngay lập tức tản ra, trong tay mỗi người đều cầm dao găm.
Bạch Trì lắc lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối: “Nói thật, cô vừa đưa ra lựa chọn sai lầm nhất trong cuộc đời, các anh chị em, đợi lát nữa hãy nướng nhé, giải quyết xong chuyện này trước đã.
”
Bạch Trì vẫy vẫy tay, tất cả những nam nữ vốn đang ngồi bên cạnh vỉ nước, lập tức đứng dậy.
Bọn họ nhìn những người Thứ Mân kia, gần như cùng một lúc, làm ra động tác giống hệt nhau, mỗi người đều chắp tay ra sau lưng, sau đó, chậm rãi lấy ra mặt nạ quỷ răng nanh dài, đeo lên mặt.
Ngay lúc đó, một tấm thẻ màu đen chậm rãi rơi xuống trước mặt Hoa Hồng Đen.
Trong giây phút này, bộ dạng tự tin của Hoa Hồng Đen trở nên hoảng loạn, cô ta mở to mắt, gương mặt biến sắc vì những người trước mặt mình.
“Địa Ngục Hành Giả.
.
”
Lúc này trong lòng Hoa Hồng Đen chỉ có một suy nghĩ, mục tiêu nhiệm vụ kia, người phụ nữ kia, rốt cuộc là ai? Tại sao? Tại sao Địa Ngục Hành Giả lại phục vụ cô ấy!
Nhìn những người trước mặt này, ngay cả suy nghĩ đánh trả Hoa Hồng Đen cũng chẳng có, bây giờ cô chỉ có một suy nghĩ, đó chính là muốn thông báo tin tức này cho chị Cả, tuyệt đối không được ra tay với người phụ nữ kia nữa.
Nhưng trong lòng Hoa Hồng Đen hiểu rõ, tin tức này của cô ta, e rằng vĩnh viễn cũng không thể truyền ra ngoài được.
Bạch Trì lấy một con dao gấp từ trong cổ tay ra, miệng khẽ nói: “Giết!” Trong nháy mắt, mười mấy bóng người bao vây đám người Thứ Mân lại.
Đỏ tươi nở rộ, chẳng qua, lần này không phải là cánh hoa hồng.
Thế giới ngầm là một thế giới không có pháp luật, không có đạo lý, thế giới này, người mạnh làm chủ, người thắng là vua, không có ai nhân từ nương tay hết.
Cách xưng hô Địa Ngục Hành Giả này cũng không phải do đám người Bạch Trì từ phong cho mình, mà là trong từng lần giết chóc, được truyền miệng từ những con người kính nể bọn họ mà ra.
Khi mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi, hoa hồng đầy trời này giống như từ trước đến nay đều chưa từng xuất hiện.
Bạch Trì gỡ mặt nạ xuống, nhìn máu tươi đầy trên mặt đất, lắc lắc đầu: “Rồng có vảy ngược, chạm vào nó sẽ nổi giận, chị dâu chính là vảy ngược quan trọng nhất của đại ca, ai dám động vào, sẽ phải trả giá bằng máu!”
Trương Thác đưa người đến công xưởng rồi quay về nhà, Milan đã nấu nướng xong xuôi, đầu bếp người Pháp này nấu món ăn Hoa Hạ cũng khá ngon.
Lâm Ngữ Lam ngồi cạnh bàn, trước mặt là một bát cơm đầy, cô cũng không động vào.
Mãi đến tận khi Trương Thác bước vào