Sau khi đánh răng rửa mặt, hai người Trương Thác và Lâm Ngữ Lam tựa vào ghế sofa, cầm máy tính bảng lên xem liên tục.
Tôi nói, hai người các người đang bàn bạc cái gì vậy?”
Mễ Lan áp sát đầu lại gần.
“Hai đứa bọn mình đang bàn bạc đi du lịch ở đâu.
” Lâm Ngữ Lam chỉ vào những kế hoạch hướng dẫn du lịch trên máy tính bảng: “Mễ Lan, trước đây cậu thích đi khắp nơi, cho mình ý kiến nào.
”
“Du lịch? Đi Hàng Châu đi! Ngày mốt đại sư Ferger có triển lãm tranh ở Hàng Châu đó, mình đang nghĩ có nên đi không đây, nếu hai người các cậu quyết định đi du lịch, vậy còn suy nghĩ cái gì nữa, nhát định phải đi Hàng Châu!
Ở đó mình rất rành!” Mễ Lan vỗ ngực, gương mặt đầy phần khích, bởi vì bộ đồ ngủ rộng rãi mà làm cho cả người rung lên.
Trương Thác có chút ngượng ngùng quay đầu đi.
“Triển lãm tranh của đại sư Ferger?” Lâm Ngữ Lam vừa nghe đã thấy có hứng thú.
Lần trước Trương Thác nói với Mễ Lan, mình là quen biết với Lâm Ngữ Lam ở buổi triển lãm tranh của đại sư Ferger, lúc đó Lâm Ngữ Lam nghĩ rằng, nếu như mình thật sự có thể đi xem triển lãm tranh của đại sư Ferger một lần thì tốt biết mấy, cô suy nghĩ đến chuyện này đã mấy năm rồi, nhưng vẫn luôn chưa có cơ hội.
Lần này cuối cùng cũng có cơ hội thư giãn rồi, lại còn gặp được buổi triển lãm tranh của đại sư Ferger nữa, thực sự khiến cho Lâm Ngữ Lam động lòng không thôi.
Lâm Ngữ Lam nhìn về phía Trương Thác, dò hỏi ý của Trương Thác: “Ông xã, anh thấy sao?”
“Vậy thì đi thôi, hai người chúng ta là quen biết nhau ở buổi triển lãm của Ferger, lần này ôn lại một chút cũng không tồi.
” Trương Thác nháy mắt với Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam vừa nghĩ đến những chuyện mà mình đã bịa đặt để gạt Mễ Lan vì thể diện lúc đó, cô càng đỏ mặt hơn rất nhiều.
Còn về chuyện du lịch, cứ theo nhịp như thế, ba người dự định ngày mai sẽ xuất phát bằng máy bay, chuyện tiền bạc gì đó, tất nhiên là không nằm trong phạm vị suy nghĩ của ba người.
Trương Thác kêu Lâm Ngữ Lam nghỉ ngơi trước, sau khi nói một tiếng là mình vẫn còn có việc, thì đi ra khỏi cửa