Ngoài hội sở, dưới dự chỉ dẫn của tên côn đồ đó, Trương Thác đã lái xe một mạch chạy đến ngoại thành.
“Dừng xe lại làm cái gì! Đm ai cho mày dừng xe!” Tên côn đồ thấy được tốc độ chiếc xe của Trương Thác càng lúc càng chậm, lớn tiếng hét lên.
“Đại ca, đây cũng chẳng phải xe của cậu, thì quả thật là không cần đợi đèn xanh đèn đỏ sao!” Trương Thác trợn mắt, dừng xe ở giao lộ: “Quy tắc giao thông thì cậu phải tuân thủ chứ?”
“Lao tới đi! Ông mày kêu mày lao tới!” Tên côn đồ cầm súng hung hãn chĩa vào đầu Cảnh Nhược Phiền, chiếc xe này nán lại thêm 1 giây ở khu vực thành phó, thì trong lòng hắn ta lại càng hoảng loạn hơn một phần, một khi bị tóm được, vậy thì cả đời này xong rồi.
Nếu có thể tự do phóng khoáng ở bên ngoài, thì ai mà bằng lòng sống cả đời ở trong tù chứ?
“Lao cái gì mà lao!” Trương Thác đột nhiên quay đầu lại quở mắng một câu, hành động này, đừng nói là Cảnh Nhược Phiến có chút ngạc nhiên, mà ngay cả tên côn đồ cũng sững sờ.
“Tôi nói này cậu thử tự gán mình vào đây đi, có não hay không vậy, nhiều xe như vậy, cậu kêu tôi lao tới cái gì chứ? Xảy ra đụng xe, tai nạn gì đó, cảnh sát không phải sẽ đến sao? Tôi nói đầu cậu hình như bị bệnh rồi đấy! Yên tâm ngồi đó đi, tôi đưa cậu ra khỏi thành phố!” Sau khi Trương Thác mắng nhiếc xong, ánh mắt lại quay lại nhìn về phía trước.
Trong chiếc xe, chìm vào một sự trầm lặng kỳ lạ.
Rõ ràng là tên côn đồ đang uy hiếp Trương Thác, kết quả bây giờ lại trở thành Trương Thác đang dạy dỗ tên côn đồ.
Đợi mãi đủ hết một phút, thì đèn đỏ trước mặt mới trở thành màu xanh.
“Có thể đi rồi chứ…” Tên côn đồ mở miệng.
Trong giọng nói của tên côn đồ, Cảnh Nhược Phiên vậy mà lại nghe ra được một cảm giác uất ức.
“Phí lời, tôi không có mù!” Trương Thác trả lời lại một câu, rồi lái xe đi về phía ngoại ô.
Chiếc xe này chạy rất êm dịu trên đường, cũng không thu hút sự chú ý của người khác, từ từ ra khỏi khu vực thành phó, đến ngoại ô.
“Cậu nhìn đi, cậu cứ đi về phía trước nữa, thì lên đến quốc lộ rồi, đến lúc đó nên bỏ chạy thế nào tự trong lòng cậu có tính toán, xe khách này của người ta nhất định là có định vị rồi, cậu đừng lái nó đi trốn là được.
”
Trương Thác dừng xe lại trên một đại lộ rộng lớn,