Bảy bóng người này cũng đeo mặt nạ quỷ, trong đó tên đứng đầu liếc nhìn mười xác chết dưới mặt đất, sau đó bước lên phía trước, lấy ra một con dao găm, chặt đầu của một người cầm nó trong tay, sau đó nhìn với người thanh niên: “Kẻ giả mạo Địa Ngục Hành Giả, quả sự chỉ là như vậy, nếu nói sự thật thì sao?”
Còn có một người khác bước tới đối mặt với người thanh niên: “Tôi rất tò mò, câu hổ không ở nhà, khỉ liền xưng vương mà cậu vừa nói là có ý gì?”
Bảy bóng người hoàn toàn bao vây người thanh niên, trên người họ toả ra từng trận hàn ý.
Vẻ mặt của người thanh niên có chút nghiêm túc, anh có thể cảm giác được áp chế mà bảy người này truyền đến anh lúc này hoàn toàn không phải so với mười người vừa tới.
“Một đám người ngông cuồng, ta nóng lòng muốn sinh ra, ngươi đã thực sự làm nên danh tiếng của mình sao?”
Người thanh niên khoanh tay nhìn xung quanh mình.
“Cậu thật may mắn, nhiệm vụ hôm nay chúng tôi nhận được không phải là giết cậu!” Người đàn ông đứng đầu liếc nhìn người thanh niên rồi từ từ quay người lại: “Mặc dù tôi không xấu hỗ đối với những hàng giả này, nhưng tôi đồng ý với những gì mà họ nói, kẻ nào khiêu khích uy nghiêm của đảo Quang Minh, thì đều phải chết!”
Ngay sau chữ chết được phát ra, người thanh niên vô thúc lùi lại hai bước, trong mắt mang theo sự kinh hãi.
Trong một giây tiếp theo, cả bảy bóng dáng đều biến mắt trong màn đêm.
Khi bảy bóng người rời đi, người thanh niên mới nhận ra lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi, anh vẫn đứng ở nơi đó, một lúc lâu sau, trong mắt hiện lên một tia oán hận: “Một đám người kém cỏi, vớ được cơ hội, còn thật sự cho rằng mình cao hơn người ta một bậc.
Đảo Quang Minh sao?
Đúng là một trò đùa!”
Mười hai giờ đêm.
Tiêu Sơn và một nhóm các nhà nghiên cứu khoa học cũng đang nhiệt tình thử nghiệm các công nghệ mới trong phòng thí nghiệm, họ không hay biết gì