"Cảm ơn anh, tôi có thể tự mình đi taxi." Trịnh Tuyết Dương từ chối mà không hề nghĩ ngợi gì. "Người đẹp, tôi nghĩ cô hiểu lầm tôi rồi, tôi không phải người xấu." “Vừa rồi tôi thấy cô từ tòa nhà Bạch Vân đi xuống phải không? Tôi làm việc tại tòa nhà Đế Hào ngay bên cạnh, là phó phòng dự án của tập đoàn Đế Hào. Tôi tên là Phương Viễn, có lẽ chúng ta trong tương lai sẽ có cơ hội hợp tác."
Đang nói chuyện thì Phương Viễn đã bước xuống xe. Phải công nhận là anh ấy quả thật cao ráo đẹp trai, lúc này vừa nhìn liền thấy rất hiền lành lịch thiếp, còn lấy ra một tấm danh thiếp có mùi nước hoa nhàn nhạt đưa cho Trịnh Tuyết Dương.
Rõ ràng là anh ấy đã có chuẩn bị từ trước.
Buổi trưa hôm nay, anh bất ngờ đụng phải Trịnh Tuyết Dương và đã bị sốc.
Tối nay đã phải đợi rất lâu mới có thể có cơ hội này để bắt chuyện với cô.
Khi vừa xuống xe, anh ta còn gửi ảnh Trịnh Tuyết Dương đứng bên đường cho một vài người bạn, tuyên bố đêm nay nhất định sẽ hạ gục mỹ nhân này.
Theo phép lịch sự, Trịnh Tuyết Dương lúc này chỉ có thể nhận danh thiếp, rồi đưa lại cho anh danh thiếp của chính mình. Rốt cuộc, tất cả mọi người đều đang cố gắng hòa nhập trong khu vực kinh doanh này, đây là nghi thức kinh doanh cơ bản.
Nhìn thấy tên của Trịnh Tuyết Dương trên danh thiếp, hai mắt Phương Viễn sáng lên. "Hóa ra là chủ tịch Trịnh Tuyết Dương từ công ty Bạch Vân!" "Thật trùng hợp khi Tập đoàn Đế Hào của chúng tôi cũng hoạt động trong ngành xây dựng. Có vẻ như chúng ta sẽ có nhiều cơ hội để giao tiếp hơn trong tương lai!" "Nhân tiện, đây là chiếc BMW Series 7 mà tôi mới mua cách đây vài ngày, giá của nó cũng chỉ có khoảng ba tỷ rưỡi thôi." "Điều quan trọng nhất là chưa từng có ai ngồi vào ghế phụ của chiếc xe này. Tôi nghĩ cô Tuyết Dương là người thích hợp nhất để trở thành người đầu tiên." “Không cần đâu." Trịnh Tuyết Dương lịch sự nói: “Một lát nữa tôi có thể bắt taxi được rồi." “Cô Tuyết Dương, cô đang e sợ điều gì sao? Tôi cũng sẽ không ăn thịt cô mà. Tôi chỉ có lòng tốt cho cô đi nhờ xe mà thôi, cô lại không đồng ý, như vậy là không nể mặt tôi phải không?" Phương Viễn giả vờ tức giận. "Thế này đi. Chỉ
cần hôm nay cô bằng lòng đi xe của tôi, không những không cần cô cảm ơn, tôi còn mời cô đến nhà hàng sang trọng tại tháp Dương Thành dùng bữa tối, được không?"
Cô phải công nhận rằng Phương Viễn rất đẹp trai, trẻ trung và giàu có. Điều quan trọng nhất là anh ấy biết cách bắt đầu một cuộc trò chuyện.
Nếu là một người phụ nữ mà không biết cách từ chối, e rằng chỉ cần một hai lần là anh ta có thể thành công rồi.
Nhưng Trịnh Tuyết Dương nghiêm túc nói: “Không cần đâu, tôi không thích đồ ăn ở đó cho lắm."
Phương Viễn cười tủm tỉm: “Cô không thích ở đó thì có thể chọn một chỗ khác, ở đâu cũng không thành vấn đề với tôi.” "Cô xem, bây giờ đang là giờ cao điểm buổi tối. Tôi e là thật sự cô sẽ không thể bắt được chiếc taxi nào đâu, mau lên xe đi.”
Phương Viễn lúc này mới cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài.
Theo ý kiến của anh ấy, Trịnh Tuyết Dương này chỉ đang giả vờ lạnh lùng.
Rốt cuộc, chỉ cần những người phụ nữ bình thường nhìn thấy chiếc BMW Series 7 mới tinh của anh ta, họ sẽ nóng lòng chờ đợi tới lúc có thể trực tiếp dạng chân ra.
Vừa nói chuyện, Phương Viễn đã định đưa tay ra kéo Trịnh Tuyết Dương, đôi khi phương thức bán cưỡng bức này cũng rất có hiệu quả "Bip. Bip.". Ngôn Tình Tổng Tài
Đúng lúc này, có một tiếng còi xe vang lên khiến Phương Viễn gần như sợ hãi nhảy dựng lên.
Trong vô thức, anh nhìn lại thì thấy một chiếc Bentley mới tinh đậu phía sau.
Ngay cả Trịnh Tuyết Dương cũng vô thức liếc nhìn.
Mọi người đều quen thuộc với các thương hiệu sang trọng nên chỉ cần nhìn sơ qua là có thể biết được, đây là phiên bản giới hạn của Bentley, giá mua vào có lẽ là hơn hai trăm tỷ một chút.
So với chiếc xe siêu sang này, kỳ thực thì BMW Series 7 kém xa về mặt đẳng cấp.
Lúc này, cửa kính xe Bentley từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt quen thuộc với Trịnh Tuyết Dương.
- -----------------