Chẳng qua điều mà Thanh Chinh lo lắng cũng không phải là sức khỏe của Thanh Khánh có thể khôi phục được hay không.
Điều mà Thanh Kiều Chinh lo lắng là những sắp xếp trước đó của Thanh Khánh có ích hay không.
Dù sao dựa theo kế hoạch thì hôm nay cô ta muốn tổng giáo đầu xảy ra chuyện gì đó. Lúc này Vân Khởi Hải và La Thành Côn cũng đi tới nói với vẻ mặt rầu rĩ: “Bà cụ Thanh Kiều, bây giờ Thanh Khánh đã trở thành như vậy, chuyện mà ba nhà chúng ta sắp xếp còn có thể tiếp tục. truyện xuyên nhanh
Sắc mặt của bà cụ Thanh Kiều khó coi, Thanh Khánh bỗng nhiên rơi vào kết cục như vậy hoàn toàn ngoài dự đoán của bà ta.
Nhưng mà bà ta vẫn còn táo nói: cả quá trình hôm nay đều do Khánh Nhi sắp xếp, cho dù bây giờ nó không có ở đây thì chỉ cần nhân viên làm việc dựa theo phương án đã định ra, là sẽ không bỏ lỡ chuyện của chúng bây giờ không có Khánh Nhi ở trong cơ quan hành chính phối hợp chặt chẽ nên lát nữa chúng ta làm việc chắc chắn phải cẩn thận, nhớ kỹ không thể va chạm với tổng giáo tất cả đều làm việc dựa theo sự dặn dò của bà Thanh
La Thành Côn và Vân Khởi Hải đều thở còn có thể nhìn thấy tổng giáo đầu là
Dù sao họ cũng đều xem mạng.
Ở một nơi khác lúc Hưng ở bên cạnh nói: của chúng tôi ở trong quân đội xin ý kiến của tổng giáo đầu rồi!” "Tổng giáo đầu đã đồng ý làm người chứng hôn cho tôi và cô
Hạ Vân." “Bây giờ đã đến lúc, mời ông!"
Lúc này vẻ mặt Lý Thành Đức tràn đầy vẻ thăng quan tiến chức thuận lợi.
Hạ Trung Hưng muốn nói gi đó nhưng cuối cùng lại thở dài.
Trái lại sắc mặt Hạ Vân như chết lặng đứng dậy, bởi vì cô ta ngồi ở hàng đầu tiên cho nên miễn cưỡng mới có thể thấy rõ ràng đường nét của bóng dáng kia.
Mà cô ta lại quả quen thuộc với bóng dáng kia, dù không thấy rõ khuôn mặt nhưng mà cô ta cũng có thể xác định đó chính là người mà cô ta mong nhớ ngày đêm.
Thế nhưng tại sao người đó lại đồng ý làm người chứng hôn cho cô ta và Lý Thành Đức chứ?
Chẳng lẽ anh sợ nhà họ Lý ở Cảng Thành sao?
Thế nhưng nhìn tình cảnh hôm nay, thân phận và địa vị của anh Đại Hạ vẫn vô cùng cao như cũ.
Rốt cuộc là tại sao?
Lúc này Hạ Vân tâm loạn như ma bước tới cửa phòng tiếp khách với Lý Thành
Đức dưới sự thúc đẩy của người nhà họ Hạ. "Mời vào!"
Một giọng nói lạnh lùng từ trong phòng tiếp khách truyền ra. Hai người Lý Thành Đức và Hạ Vân cùng đi vào trong.
Lúc này Lý Thành Đức hoàn toàn không dám ngẩng đầu, hai tay cầm một món quà được lựa chọn cẩn thận cúi đầu tặng quà: Lý Thành Đức thế tử của nhà họ Lý ở Cảng Thành ra mắt tổng giáo đầu!" "Hôm nay tôi có chuẩn bị một món quà nhỏ, xin tổng giáo vui vẻ nhận cho!" "Làm càn!"
Sắc mặt Đường Nhân Đồ ở bên cạnh lạnh lẽo. "Cầm thứ này đến để si nhục tổng giáo đầu nhà chúng tôi, anh muốn chết sao?" đầu Nghe thấy Đường Nhân Đồ nói vậy đầu gối Lý Thành Đức mềm nhũn suýt nữa thì quỳ xuống.
Anh ta vội vàng cúi người chín mươi độ, cả người toát mồ hôi lạnh nói: “Tôi không dám, tôi chỉ đánh bạo mời tổng giáo đầu làm người chứng hôn, tôi cảm thấy rất áy náy cho nên mới tặng một món quà nhỏ!"
Lúc này trong lòng Lý Thành Đức cảm thấy vô cùng hối hận. Nếu anh ta biết tổng giáo đầu uy nghiêm như thế thì anh ta sẽ không chuẩn bị gì hết.
Bởi vì một nhân vật lớn với quyền the có một không hai, tài nguyên cũng có một không hai thì sao có thể thiếu tiền tài vật chấ chú?
Nếu như bản thân đã cầu xin người ta đến nhà thì cần phải mang theo lòng trung thành và hiếu thuận của nhà họ Lý ở Cảng Thành.
Ngay khi lưng Lý Thành Đức ướt đẫm mồ hôi lạnh, Bùi Nguyên Minh đang ngồi ngay thằng ở trên ghế salon thản nhiên nói: "Anh là người muốn tôi làm người chứng hôn sao?"
Hơn nữa còn muốn tôi làm người chứng hôn cho anh với người phụ nữ của tôi!?" Nghe thấy câu này Lý Thành Đức hơi sững sờ, một lúc sau anh ta theo bản năng ngẩng đầu lên.
Thế nhưng trong nháy mắt khi nhìn rõ khuôn mặt của người đang ngôi ở trên ghế salon thì sắc mặt của anh ta thay đổi điên cuồng, bị dọa đến nỗi không còn một giọt máu. “Bốp!” Vào lúc này Lý Thành Đức vốn dĩ đang khúm núm trực tiếp quỳ xuống.