Giọng nói của Bùi Nguyên Minh hờ hững, đây là cơ hội cuối cùng anh cho người nhà họ
Tuy nhiên, sau sự sửng sốt lúc ban đầu của người nhà họ Thanh, một lúc nữa, tất cả bọn họ đều ngả người cười ngặt nghẽo. "Ha ha ha ha..." "Bà cụ, không phải là cái tên nhóc này đang nghĩ rằng nhà họ Thanh chúng ta gặp phải một chút rắc rối nhỏ, thì cái đứa con rể ở nhờ nhà vợ này đã có thể giẫm đạp lên đầu chúng ta rồi đúng không "Tôi nghĩ rằng tên nhóc này hoàn toàn nhìn không rõ tình hình "Tôi đã tìm hiểu kỹ càng rồi, anh ta chỉ là một tên tài xế của Tử Minh mà thôi, một tên tài xế mà lại muốn hủy hoại nhà nhà họ Thanh của chúng ta à? Kẻ ngốc nói mê rồi!" "Quả nhiên là tên nhóc này không sửa được cái thói thích nói ba hoa khoác lác của mình! "Đe nhà họ Thanh chúng tôi sao? Anh cho rằng phía sau nhà họ Thanh chúng tôi không có ai
Vẻ mặt của người nhà họ Thanh lạnh lùng.
Cho dù bây giờ nhà nhà họ Thanh sa sút đến mức độ nào đi chăng nữa, thì cũng không phải là nơi mà một đứa con rể ở nhà vợ nhỏ nhoi này có thể giẫm đạp dưới chân được.
Huống hồ chi, ba ngày sau tổng giáo đầu sẽ tới nhà rồi.
Một khi kế hoạch của nhà họ Thanh thành công, vậy thì từ nay về sau nhà họ Thanh sẽ trở thành trần nhà của Đà Nẵng.
Yêu cầu bọn họ phải đăng báo xin lỗi ư, còn phải đến trước cửa Vườn hoa Hoàng Gia quỳ xuống xin lỗi à?
Loại việc như này dù ra sao đi chăng nữa cũng không thể nào xảy ra được.
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không vì nhà họ Thanh chế nhạo mà có chút thay đổi nào, "Nhà họ Thanh, các người phải nhớ thật kỹ, cho các người hội này, là vì nể mặt vợ của tôi mà thôi." "Nếu bỏ lỡ, sẽ không có lần sau nữa đâu." cơ “Tất nhiên, trong vòng ba ngày này, nhà họ Thanh các người có thể tập trung tất cả mối quan hệ và năng lượng để đầu đối với tôi." "Nhưng tôi cho rằng cái dạng gia đình sắp phá sản như của các người, chắc hẳn là không có loại năng lượng này đầu, đúng không hả?" Bùi Nguyên Minh lạnh lùng cười một tiếng, nếu như không phải là do nhà họ Thanh quả ghê tởm rồi.
Trong trường hợp này, mà còn muốn kéo Trịnh Tuyết Dương về để chịu tội thay, anh thật sự không có chút hứng thú một chân đạp chết nhà nhà họ Thanh. "Nghiệt súc, anh đứng lại cho tôi! Chúng tôi đã để cho anh đi chưa!?" "Trịnh Tuyết Dương đang ở đâu! Mau chóng
bảo cô ta cút tới đây gặp chúng tôi!”
Lữ Lâm tức giận rống lên.
Bùi Nguyên Minh hung hăng quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Lữ Lâm, nói: “Vận may của anh rất tốt, nếu như không phải vừa rồi tôi đã hứa là sẽ cho các người thời gian ba ngày.” “Chỉ dựa vào lời nói này của anh, thì bây giờ anh đã phải chết rồi!"
Cứ như vậy, rồi Bùi Nguyên Minh quay người và rời đi. Lữ Lâm tức giận đến mức cả người run lên, đã sắp lập tức phát điên rồi. "Bà cụ, tên con rể ở nhờ nhà vợ này kiêu căng quả mức rồi, chúng ta có cần tìm cơ hội trừng trị anh ta không?" Thang Quốc Lai bước lên phía trước, vẻ mặt lạnh lùng tối tăm nói.
Bà cụ nhà họ Thanh thay đổi vẻ mặt, nói: "Ba ngày này cực kỳ quan trọng, tam thời chúng ta phải đem cái không thay đổi để đổi phó với muôn sự thay đổi, nhất định không thể gây ra bất cứ chuyện gì khiến tổng giáo đầu ghét bỏ nhà họ Thanh của chúng ta được!" "Cho nên, cái tên con rể ở nhờ ể này vận may tốt, tạm thời chúng ta tha cho anh ta đi!"
Thanh Kiều Chinh ôm mặt nói: "Bà, con không phục, nếu như thể thì chẳng phải là con đã chịu cái tát này vô ích rồi hay sao!" Vẻ mặt của bà cụ nhà họ Thanh thương tiếc nói: “Kiều Chinh à, con mau quay về dưỡng thương đi, chiều hôm nay con không được phép tới đâu đấy!” "Bà yên tâm đi mà, ba ngày sau, chúng ta nhất định sẽ khiến cho tên con rể ở nhờ nhà vợ này phải trả cái giá thật xứng đáng!” Giờ phút này, từng người ở nhà họ Thanh đều cắn răng nghiến lợi, hận Bùi Nguyên Minh đến tận xương tủy.
Nếu như vì cái tát của anh mà Thanh Kiều Chinh không được tổng giáo đầu nhìn trúng, khiến cho nhà họ Thanh mất đi cơ hội một bước lên trời.
Vậy thì Bùi Nguyễn Minh sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của nhà ho Thanh.
Nếu như không phải là đang chú ý đến việc ba ngày sau tổng giáo đầu sẽ tới thăm nhà, thì nói không chừng lúc này nhà họ Thanh đã ra tay mất rồi.
Thanh Kiều Chinh che khuôn mặt nhỏ nhắn lại, đôi môi mỏng thốt ra những lời cô cùng độc ác: "Bùi Nguyên Minh anh chờ đó cho tôi! Đợi đến khi sự việc thành công, tôi sẽ đánh gãy hết hai tay hai chân của anh, rồi ném vào hố phân!" "Vợ của anh tôi sẽ bản vào hộp đêm, để cô ta sẽ bị ngàn người cưỡi, vạn người đè lên!"