Thanh Norton quả thật có bản lĩnh.
Gã mang theo vốn của nhà họ Thanh ở nước Mỹ mà đến đây, chỉ trong vòng một ngày, đã giải quyết hoàn hảo cuộc khủng hoảng mà công ty Bạch Vân đang phải đối mặt.
Đồng thời, gã cũng đã chuyển một khoản tiền lớn vào tài khoản của công ty Bạch Vân.
Muốn giả danh công ty Bạch Vân, tiến thêm một bước triệt để xâm chiếm thị trường ở Dương Thành.
Và đằng sau nhà họ Thanh ở nước Mỹ, còn có các tập đoàn tài chính ở nước Mỹ khác, đại diện cho lợi ích quốc gia của nước Mỹ mà đến.
Mặc dù nhà họ Thanh đại khái là không hề biết đến chuyện này, nhưng cả nhà bọn họ căn bản là không có lễ nghĩa liêm sỉ, chứ đừng nói đến tình cảm yêu thương gia đình và đất nước.
Tất cả những gì họ quan tâm là trong chuyện này, nhà họ Thanh ở Dương Thành có thể chiếm được bao nhiêu lợi ích, kiếm được bao nhiêu tiền mà thôi.
Và sau khi có sự hậu thuẫn cùng với tiền bạc đủ đầy, thì bây giờ Trịnh Tuyết Dương bọn họ cũng sẽ không thèm để vào mắt nữa.
Trong sảnh nhà thờ tổ tiên của nhà họ Thanh.
Thanh Norton vừa uống rượu vang, vừa nghe bà cụ Thanh Kiều kể về chuyện của Trịnh Tuyết Dương. “Ý của bà là, nhà họ Thanh của bà phải đến bước đường này, tất cả là vì con nhỏ khốn nạn Trịnh Tuyết Dương đó?"
Thanh Norton cau mày lên tiếng nói. "Chỉ vì một người phụ nữ, nhà họ Thanh Dương Thành của bà vậy mà lại thật sự sa sút đến mức độ này sao?"
Bà cụ Thanh Kiều thở dài đáp: “Chúng tôi không biết cách dạy dỗ con cháu, đã không giáo dục tốt cho con cháu của mình!" "Này, danh tiếng của nhà họ Thanh, sắp bị gia đình của Trịnh Tuyết Dương là hỏng hết rồi đấy." "Không phải Thanh Thiếu Bình là tư lệnh thứ ba của Đà Nẵng sao? Nếu ông ta ở đó, thì chắc hẳn là mấy người có thể đối phó với một Trịnh Tuyết Dương nhỏ bé dễ như trở bàn tay thôi mà, đúng không?" Thanh Norton cau mày nói, cảm thấy khó mà tin được.
Bà cụ Thanh Kiều nói: “Ngài Thanh Norton có việc không biết rồi! Con trai tôi Thanh Thiếu Bình bây giờ nằm trong viện quân y còn chưa ra ngoài nữa đây!" "Con nhỏ khốn Trịnh Tuyết Dương kia biết là nhà họ Thanh chúng tôi không có ai chủ trì đại cục, cho nên mới ức hiếp nhà họ Thanh chúng tôi như thế này!" “Bây giờ, cô ta đã là Chủ tịch hội đồng quản
trị kiêm tổng giám đốc của Tập đoàn Đế Hào rồi, chúng tôi càng không thể làm gì cô ta được!" “Hì! Chỉ là một Tập đoàn Đế Hào nhỏ nhoi thôi mà!" Thanh Norton chế nhạo. "Mấy người cứ yên tâm đi, như tôi đã nói rồi, muốn trút giận cho mọi người, vậy thì chuyện này nhất định sẽ giúp mọi người giải quyết." "Bên cạnh đó, chú ba của tôi, cũng chính là Thanh Tam Gia của nhà họ Thanh nước Mỹ, ông ấy sắp tới Dương Thành rồi!" "Ông ấy không thích những chuyện vặt vãnh như thế này, cho nên trước khi ông ấy tới, tuyết đối không được để những chuyện này ảnh hưởng đến tâm trạng của ông ấy!"
Thanh Norton khi nói về Thanh Tam Gia, cả khuôn mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo. "Cái gì? Thanh Tam Gia, đó có phải là vị Thanh Tam Gia làm nghị trưởng của Texas không? Đó là một nhân vật lớn có tầm ảnh hưởng nhất định trên thế giới đấy!" "Nếu ông ấy có thể tới, thì quả thật là ông trời cũng đang giúp chúng tôi rồi!”
Lúc này sắc mặt bà cụ Thanh Kiều kích động vô cùng.
Có bốn nhân vật lớn trong nhà họ Thanh ở nước Mỹ, và bất kỳ một vị nào trong số họ đều hết sức quan trọng. Và Thanh Tam Gia, được cho là người xếp cuối cùng trong bốn nhân vật lớn.
Nhưng cho dù là xếp cuối cùng trong bốn nhân vật lớn của nhà họ Thanh ở nước Mỹ, nhưng ở thế giới bên ngoài, quyền thế của Thanh Tam Gia thật sự là vượt ngoài sức tưởng tượng của rất nhiều người.
Người ta nói rằng có không ít chính khách gia ở Texas đều là môn sinh của ông ta, chỉ từ điểm này mà nói, thì cũng đã đủ để giải thích những khía cạnh khủng khiếp của Thanh Tam Gia rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt gần như đã hoàn toàn khuất phục của từng người trong nhà họ Thanh, trên khuôn mặt Thanh Norton hiện lên vẻ thỏa mãn.
Trong mắt của nhà họ Thanh ở nước Mỹ bọn họ, nhà họ Thanh ở Dương Thành chỉ là kẻ hầu người hạ mà thôi.
Người hầu nên có phong thái của một người hầu, lúc này thái độ của nhà họ
Thanh ở Dương Thành, khiến gã hài lòng vô cùng. Đưa tay gõ mặt bàn, Thanh Norton cực kỳ có hứng thú nói: “Vì sự việc đã đến nước này, ngày mai tôi sẽ gặp chủ tịch Dương Tuyết Dương của chúng ta thôi."
- -----------------