Chàng Rể Quyền Thế

Chương 13


trước sau

“Hử?” Bùi Nguyên Minh ngần ra một lát, quên luôn cả việc nuốt miếng bít tết trong miệng xuống. Từ khi nào lại có chuyện như vậy, sao chính mình lại không biết nhỉ. Nhìn thấy bộ dáng Bùi Nguyên Minh y hệt như quỷ đói, trong lòng Trịnh

Khánh Vân càng thêm ghét bỏ, lạnh nhạt nói: “Tôi cũng không sợ nói cho anh biết, anh Lý Đông Lưu đã cầu hôn với nhà chúng tôi rồi, tối nay anh ấy sẽ đem sính lễ tới, nếu như lát nữa anh biết thức thời mà nói thì hãy ngoan ngoãn ngồi ở đây, nếu như anh không thức thời…”

Nói đến đây, Trịnh Khánh Vân cười lạnh một tiếng, mặc dù nhà họ Trịnh kinh doanh ngành nghề hợp pháp, nhưng trong nhà vẫn có một ít vệ sĩ, nếu như anh muốn gây rối thì bọn họ có thể đá anh ra khỏi cửa bất cứ lúc nào.

“Được rồi, mọi người hãy an tĩnh lại một chút, ông có việc muốn tuyên bố.”

Ở vị trí cao nhất, ông cụ Trịnh vươn tay gõ bàn, trên mặt có chút chờ mong, nói: “Các người hẳn là đã nghe được chút tin tức rồi phải không? Công ty cổ phần đầu tư Bùi thị không biết vì sao đột nhiên thay đổi tổng giám đốc, tổng giám đốc mới lại trực tiếp cho ngưng lại tất cả mọi đầu tư đã đàm phán xong, hơn nữa lại tăng thêm mười bảy nghìn tỷ vốn đầu tư hạng mục…”

“Không biết là vị tổng giám đốc mới thần bí này là thần thánh phương nào, có điều sự xuất hiện của anh ta đối với nhà họ Trịnh chúng ta mà nói cũng là một cơ hội!”

“Thành phố Hải Dương có vô số gia tộc, xí nghiệp chịu ảnh hưởng, có thể nói đây là một cuộc chạy đua lớn ở thành phố Hải Dương……”

“Những năm gần đây, nhà họ Trịnh ở thành phố Hải Dương cũng được tính là hào môn thế gia, nhưng mà thật sự nhìn lại, chúng ta chỉ ở mức nhị lưu mà thôi……”

“Muốn có nhiều sức ảnh hưởng hơn ở thành phố Hải Dương, muốn cho Trịnh gia chúng ta ngày càng tiến xa hơn, chỉ dựa vào trước mắt thì không ổn.

“Nhà họ Trịnh chúng ta nếu muốn trở thành gia tộc nhất lưu, thậm chí trở thành một gia tộc hàng đầu có ảnh hưởng ở Đà Nẵng thì chúng ta nhất định không thể bỏ qua cơ hội này!”

“Chỉ cần có thể hợp tác với công ty cổ phần Bùi thị, chỉ cần có thể làm quen với vị tổng giám đốc mới kia và chỉ cần có thể nhận được một phần từ mười bảy nghìn tỷ kia! Sau này nhà họ Trịnh chúng ta ở thành phố Hải Dương có thể muốn gió được gió,muốn mưa được mưa!”

Ông cụ Trịnh nói xong, người nhà họ Trịnh ở tại đó đưa mắt nhìn nhau, lặng ngắt như tờ.

Hợp tác với Công ty Đầu tư Bùi thị, làm quen với tổng giám đốc mới!

Ai cũng biết đây là cơ hội tốt, đừng nói Trịnh gia, cả thành phố Hải Dương này có nhà nào không muốn hợp tác với Công ty Đầu tư Bùi thị? Ai lại không muốn làm quen với vị tổng giám đốc mới kia?

Nhưng mà Công ty Đầu tư Bùi thị được hậu thuẫn bởi gia tộc Bùi thị đứng đầu Đà Nẵng, chỉ một gia tộc xếp hàng hai như nhà họ Trịnh, người ta căn bản không xem ra gì, hiểu không?

Nhà họ Trịnh muốn tận dụng cơ hội này để vươn lên, e rằng chỉ là một giấc mộng viễn vông.

Thấy người nhà họ Trịnh không có ai đáp lại, mặt ông cụ Trịnh tối sầm lại, bất mãn nói: “Sao thế? Bình thường khi lấy cổ tức thì người này đều tích cực hơn người kia, giờ đến lúc có chuyện lại trở nên hèn nhát, một đám phế vật!” Trịnh Tùng, con trai cả của nhà
họ Trịnh, chú của Trịnh Tuyết Dương lúc này gõ bàn nói: “Ba, dĩ nhiên lời ca nói là chuyện tốt, nhưng vấn đề là chúng ta đã nhiều năm không đuổi kịp Công ty Đầu tư Bùi thị, bây giờ người ta đổi tổng giám đốc mới, sự việc đâu có dễ dàng như vậy?”

Trịnh lão gia tử nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Nếu mọi chuyện dễ dàng, chỉ cần một cú điện thoại là ta có thể giải quyết. Ta còn cần bàn bạc với ngươi sao?”

Đột nhiên, ánh mắt của Trịnh Chí Dụng sáng lên, đứng lên nói: “Ông đi, Lý Đông Lưu tổng giám đốc Lưu của Công ty Đầu tư Bùi thị chắc chắn sẽ biết tổng giám đốc mới là ai. Anh ta nhất định có thể giúp chúng ta nhận được khoản đầu tư này.”

“Không phải lúc trước anh ấy cầu hôn Trịnh Tuyết Dương sao? Chỉ cần ông gả Trịnh Tuyết Dương cho anh ấy thì mọi người là một gia đình. Có thể không đầu tư 5 tỷ nhưng có thể nhận được vài trăm triệu. “Lý Đông Lưu…” Ông cụ Trịnh hơi suy tư. Thành thật mà nói, ông rất hài lòng với Lý Đông Lưu.

Khi nghĩ đến đây, ông cụ Trịnh nhìn Trịnh Tuyết Dương và nói với giọng điệu không thể cãi lại: “Tuyết Dương, tổng giám đốc Lưu từ trước đến nay rất yêu thích con, hơn nữa nhà họ Trịnh của chúng ta cũng cần cậu ấy giúp đỡ. Con gả cho cậu ấy đi.”

Trịnh Tuyết Dương sửng sốt, nhất thời không biết nên nói như thế nào? Đây là phải hi sinh hôn nhân của mình sao? Nhưng mà…

Không chờ đến lúc Trịnh Tuyết Dương kịp nói, người nhà họ Trịnh đều lần lượt xen vào.

“Tuyết Dương, gia tộc chúng ta cần có số vốn đầu tư này.”

“Đúng vậy, nếu không có số vốn này mà nói, gia tộc chúng ta có thể bị phá sản.”

“Đây là cơ hội tốt để tống khứ người chồng vô dụng của con đi, con cần phải nắm bắt cho tốt!”

“Vừa có thể mang lại sự đầu tư cho nhà họ Trịnh chúng ta vừa thay đổi một người chồng giàu có và đẹp trai. Đây là điều tốt mà có nằm mơ đi nữa cũng không thấy đâu!”

Lúc này, nhà họ Trịnh đều đứng lên làm ầm ĩ, bởi vì theo quan điểm của họ, đây là cách tốt nhất để có được đầu tư.

Nghe nói, Lý Đông Lưu ở công ty cổ phần đầu tư Bùi thị có địa vị tương đối cao.

Nếu như anh ta chịu giúp đỡ Trịnh gia, vậy việc này có đến chín phần thành công.

Với số tiền này, toàn bộ nhà họ Trịnh có thể vươn lên một tầm cao mới!

Lúc này, Thanh Linh đứng dậy và nói: “Thưa ba, thật trùng hợp khi mà hôm qua Lý Đông Lưu gọi cho con và nói rằng cậu ta muốn đến nhà họ Trịnh để tuyên bố một việc. Hôm nay con đã mời cậu ta đến đây ăn tối.

“Thật như vậy sao?” Ông cụ Trịnh vẻ mặt hưng phấn đứng lên: “Nhanh lên, nhanh mời vào!”

Nhìn thấy biểu hiện của ông cụ Trịnh, Thanh Linh có vẻ hài lòng. Có vẻ như bà ta không làm sai điều gì cả. Con gái của bà ta cuối cùng đã có thể thoát khỏi người chồng vô dụng mà bà ta thì cũng có thể tận hưởng vinh quang và sự giàu có. Đúng là cảm ơn trời đất!

Lúc này, chỉ thấy ánh đèn trong đại sảnh đột nhiên mờ đi, ngoài cửa có ánh đèn, sau đó một bóng người bảnh bao bước vào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện