*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên hông những người này đều phồng lên, rõ ràng là đều cất giấu thứ gì đó như súng.
Hơn nữa lúc mỗi người thở đều thở ra hơi thở lạnh lẽo, đôi mắt rét lạnh.
Một lát sau, Hạc Vũ xuất hiện.
Ngay sau đó, mẹ Hạ cũng đi ra, đứng một bên.
Nhìn thấy hai người này, Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Dì, cháu còn tưởng chúng ta đã bàn bạc xong rồi, bây giờ dì có ý gì đây?”
Mẹ Hạ cười mà như không cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Họ Bùi kia, tôi không cố ý làm khó cậu đâu, chẳng qua cậu Phương biết có người đoạt phụ nữ với cậu ấy, còn hung hãn như vậy”
“Cho nên cậu ấy đặc biệt phái mấy người tới xem bản Tĩnh của tình địch thế nào”
“Dì là người dẫn đường, cậu không trách dì đúng không?”
Giọng nói vừa ngừng, xung quanh có sát khí rét lạnh lan tràn ra.
“Người nhà họ Phương ở Yến Kinh?”
Bùi Nguyên Minh cười mà như không cười nhìn đám người này.
“Không tính, những người này đến từ một tổ chức đặc biệt”
Mẹ Hạ thản nhiên nói: “Cho dù cậu có chút bản lĩnh, nhưng cũng không có tư cách khiến nhà họ Phương phái người ra tay với cậu.
”
“Bỏ ra ít tiền, tìm người xử lý cậu, đã xem như nể mặt cậu rồi”
Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Vậy có phải là tôi nên cảm ơn anh Phương đã nể mặt tôi như vậy không?”
“Đủ rồi!”
Rõ ràng là mẹ Hạ không vui khi Bùi Nguyên Minh hung hãn ương ngạnh như thế, lúc này bà ta nhìn chằm chảm Bùi Nguyên Minh, nói: “Tên nhóc thối kia, nói thật cho cậu biết, chuyện của cậu, tôi
đã bảo người điều tra rõ ràng”
“Cho dù cậu lăn lộn tốt, nói mình lợi hại, nhưng nói trắng ra là, cậu chỉ là một tên ở rể mà thôi!" “Một tên ở rể, còn già mồm át lẽ phải muốn con gái tôi ở bên cạnh cậu, sao da mặt cậu dày như thế?”
“Hôm nay tôi đi theo tới, là xem như nể mặt con gái của tôi, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng!”
“Chỉ cần cậu đồng ý từ nay về sau không tiếp cận con gái tôi nữa, như vậy chuyện quá khứ tan thành mây khói, tôi cũng khuyên cậu Phương thu tay lại”
“Nếu không cậu đừng trách tôi không nể mặt cậu rồi”
Bùi Nguyên Minh không thế không cười: “Như vậy xem ra, dì đã phái người điều tra vê tôi rôi hả?”
“Thì tính sao?”
Mẹ Hạ lạnh giọng nói.
“Vậy hẳn là dì biết phong cách làm việc của tôi”
Bùi Nguyên Minh ôn hòa nói: “Dì cảm thấy, dì nói những lời này, có thể khiến tôi lùi bước sao?”
“Ngoài ra tôi cũng biết chuyện của nhà họ Trầm dì, nói ra chỉ là một tổ chức sát thủ mà thôi, có đáng sợ như vậy sao?”
“Còn nhà họ Trầm di lại bán con gái, lại gà bay chó sủa à?”