“Lời nói của tôi không tính?" "Ngay cả gia chủ nhà họ Chân ở thủ đô cũng không tính sao?"
Ông cụ Trịnh cười một tiếng, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới. "Họ Bùi kia, cậu thật sự cho rằng, một tử Minh sa cơ thất thế như cậu, có tư cách hung hãn ương ngạnh trước mặt ông già này sao?" “Cậu nghĩ rằng tôi vẫn còn là tôi trước đây à?" nói cho cậu biết, từ khi tôi lên làm người đứng đầu, loại nhân vật nhỏ như cậu không thể đắc tôi, không thể trêu chọc được tôi "Người đâu! Bắt Bùi Nguyên Minh cho tôi, chém đầu chó của cậu ta, huyết tế xà bà bà!"
Lúc này ông cụ Trịnh ra lệnh một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, mấy vệ sĩ ở phía sau xông tới, những người này đều là vệ sĩ Chân Vũ Long đưa cho ông cụ Trịnh, chẳng những thân thủ kinh người, hơn nữa cả làm việc rất quyết đoán, chỉ nghe mệnh lệnh.
Chỉ trong nháy mắt, mấy khẩu súng lập tức chĩa về phía đầu Bùi Nguyên Minh. “Đừng
Trịnh Tuyết Dương đẩy ngã Bùi Minh xuống đất theo bản năng.
Ngay sau đó, có năm luồng sáng lạnh lẽo từ các phía khác nhau tập trung về chỗ Bùi Nguyên Minh, vừa nhanh chuẩn độc.
Đồng tử Bùi Nguyên Minh co rút lại, ôm Trịnh Tuyết Dương xoay vòng tại chỗ theo bản năng.
Năm vệ sĩ rút súng ra đều trúng chiêu, cả đám ôm yết hầu lơ trên đất.
Mà trên yết hầu của bọn họ, đều có một cái phi tiêu tẩm
Không đợi những người khác kịp ứng, một người giống như thanh tra lúc này thân thể khẽ cử động, sau đó vung tay lên, một đao giống như ánh trăng chém ra.
Mấy vệ sĩ chặn đường toàn thân chấn động, ôm lấy yết hầu ngã xuống đất.
Tên "thanh tra" này cầm song đao, nhanh chóng xông tới chỗ Bùi Nguyên Minh chém giết.
Chỉ thấy Bùi Nguyên Minh ôm Trịnh Tuyết Dương bay nhanh
Đồng thời Bùi Nguyên Minh cũng bảo vệ Trịnh Khánh Vân ở ra. phía sau.
Kéo giãn khoảng cách của hai bên.
Ông gầm thét theo bản năng. "Bùm!"
Thân thể tra" kia cử động, chỉ trong nháy
mắt bay ngược mấy mét, đao Đảo Quốc dài nhỏ nâng lên, để trên yết hầu ông cụ Trịnh.
Bóng ma tử vong lập tức bao phủ trên người ông cụ Trịnh.
Ông cụ Trịnh vốn vô cùng nộ run bẩy, không dám nói một câu, vì ông ta biết, chỉ mấy giây là đối phương sẽ giết được ông ta. "Rầm ra đây cho "Thanh tra" nói giọng Đại Hạ mang hương vị không lưu loát. "Nếu không thi tôi giết chết lão già này!"
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, nhìn thoáng qua đao trong tay đổi phương cùng với mấy cái phi tiêu trên cố mấy vệ sĩ, anh nhận ra lai lịch của đối phương.
Nhẫn Môn Đảo Quốc!
Cho dù là Bùi Nguyên Minh trong lúc này cũng không rõ låm, tại sao Nhân Môn Đảo Quốc lại ra tay với mình, nếu bây giờ mình đến thủ đô quản lý đại cục thì thôi.
Kết quả bây giờ còn chưa có, đã có người đánh tới.
Xem ra Long Môn thật sự loạn trong giặc ngoài. Long Nhật Minh vừa mới lựa chọn mình, lập tức có người bản đứng mình!
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, trong đôi mắt xuất hiện sát ý. Anh vốn không có hứng thú đến thủ đô, nhưng bây giờ có chút hứng thú rồi. "Giết người! Có người giết người!" “Nhanh bảo vệ ông cụ!" "Gọi thanh tra tới! Nhanh lên!"
Lúc này trong phòng vô cùng hỗn loạn, có người thét chói tai lùi về phía cửa, có người từ bên cạnh thi thể lùi ra, còn có hàng loạt vệ sĩ xông ra ngoài, rút súng ra chuẩn bị cu ông cụ
Trịnh. Đám bọn họ đều được phải tới báo vệ ông cụ Trịnh, bảo vệ ông ta lên cao, không thể trơ mắt nhìn ông ta chết.