*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe những lời Lâm Khang Dụ nói, sắc mặt Chân Giai Kỹ khó coi tới cực hạn.
Cô ta biết rất rõ, Lâm Khang Dụ nói chuyện đến mức này, như vậy tiền đồ và phú quý của cô ta đều đã xong đời.
Mà nhà họ Chân, cũng sẽ không ở phía sau đứng ra nói chuyện thay cô ta.
Dù sao cô ta vốn chỉ là chi thứ của nhà họ Chân, đều không phải dòng chính.
Vừa nghĩ tới đây, Chân Giai Kỳ chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, cô ta trợn to mắt nhìn Lý Khải Lâm một cái theo bản năng, ước gì có thể trực tiếp bóp chết ông ta ngay tại đây.
Dù sao hôm nay là Lý Khải Lâm kéo mình xuống nước, nếu không sao cô ta có thể gặp cảnh ngộ như vậy? Lúc này Trần Duy Nghĩa che mặt vẻ mặt khó coi tới cực hạn, ngay cả Chân Giai Kỳ đều bị người ta kéo xuống, anh ta là một đạo diễn nho nhỏ, thì sẽ thế nào đây? Lúc này, chỉ có Lý Khải Lâm còn có thể duy trì bình tĩnh ở mức độ nhất định.
Nhưng mà ông ta cũng biết rõ, chuyện ngày hôm nay chắc chắn sẽ mang tới phiên phức không nhỏ cho ông ta và Tạ Doãn Thần.
Đến lúc này, nói không chừng ông ta còn phải cho nhà họ Chân ở thủ đô một câu trả lời thỏa đáng.
Mà Tạ Doãn Thần cũng sẽ cảm thấy ông ta không làm được việc gì, trực tiếp đuổi ông ta ra khỏi nhà.
Vừa nghĩ tới đây, Lý Khải Lâm chỉ có thể kiên trì mở miệng: “Ngài Lâm!”
“Tất cả chuyện ngày hôm nay, đều
là lỗi của chúng tôi, là chúng tôi có mắt không tròng, đắc tội cậu Bùi!”
“Trần Duy Nghĩa tội đáng chết chục ngàn lần, tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ chúng tôi gieo gió gặt bão.
”
“Còn lệnh bài của thế tử Tạ, là tôi không cẩn thận làm vỡi”
Lúc nói tới đây, sắc mặt Lý Khải Lâm đã khó coi tới cực hạn.
Bởi vì ông ta không thể không nuốt xuống chuyện này, khiến chuyện này không tiếp tục chuyển biến xấu.
“Chúng tôi nguyện ý bồi thường cho cô Trịnh ba trăm năm mươi tỷ!”
“Đạo diễn Trần sẽ quỳ gối trước cửa phòng bệnh của cô Trịnh ba ngày ba đêm!”
“Tôi cũng sẽ lựa chọn mấy bộ phim, sắp xếp cho cô Trịnh làm nữ chính!”
“Hi vọng ngài Lâm và cậu Bùi nể mặt thế tử Tạ, đại nhân đại lượng, chúng ta đều lùi một bước, ân oán giữa hai bên xóa bỏ từ đây, thế nào?”
Rất rõ ràng, Lý Khải Lâm xem như là một người biết tiến lùi, biết lúc nào nên cường thế, lúc nào thì nên lùi bước.
Đám nữ minh tinh đều nhìn về phía Lý Khải Lâm, vẻ mặt kinh ngạc.
Rất rõ ràng là không thể ngờ tới, ông Lý tiếng tăm lừng lẫy sẽ có lúc nhận sợ.