*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.
Uông Vĩ Thành tự cho là đúng, cảm thấy mình là phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, sau lưng lại có người làm chỗ dựa, nên năm lần bảy lượt chèn ép Bùi Nguyên Minh.
Bây giờ thậm chí còn mời Thanh Hư đạo trưởng tới, mục đích rất đơn giản, đó chính là muốn áp đảo Bùi Nguyên Minh hoàn toàn.
Cho nên bây giờ Bùi Nguyên Minh cũng chuẩn bị khiến Uông Vĩ Thành ngã một cú thật đau.
Còn chuyện hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, kiếp sau ông ta cũng đừng nghĩ tới.
Sở dĩ bây giờ Bùi Nguyên Minh còn chưa lên nảm quyền, một mặt là muốn nhìn xem rốt cuộc là có bao nhiêu thế lực đang quay xung quanh vị trí hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô.
Một mặt khác là anh muốn trả giá thật nhỏ, dưới tiên đề tránh cho Long Môn phân hội thủ đô phân tách hoàn toàn, giải quyết chuyện này.
Nếu không vì chuyện này, lúc này Uông Vĩ Thành đã sớm bị Bùi Nguyên Minh tát chết, làm gì có nhiều chuyện như thế.
Uông Linh Đan không biết được ý nghĩ của Bùi Nguyên Minh, lúc này vẻ mặt lo lắng nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi tin tưởng những lời anh nói đều là sự thật”
“Nhưng vấn đề là tôi hiểu rất rõ ba tôi và Kim Tuyết Ngọc quá rồi!”
“Hai người đó tuyệt đối không phải loại người dễ dàng nhận thua đâu”
“Đây gọi là chó cùng rứt giậu, hai bọn họ tức giận, tôi không biết bọn họ sẽ làm ra những chuyện gì.”
Uông Linh Đan
thật sự lo lắng.
Cô ta tiếp xúc với Bùi Nguyên Minh mấy ngày xong, đã có tin tưởng sơ bộ đối với Bùi Nguyên Minh.
Nhưng vấn đề là, cho dù lợi hại tới mấy, Bùi Nguyên Minh chỉ là mãnh long quá giang mà thôi.
Đây chính là cường long không áp địa đầu xà, những lời này không phải chỉ là lời nói suông thôi đâu.
Không nói tới nhà họ Kim ở Kim Lăng, chỉ riêng nhà họ Uông ở thủ đô, tuy không phải là một trong mười gia tộc đứng đầu, nhưng cũng là gia tộc đứng đầu khu vực thủ đô, ăn sâu bén rễ, thế lực rắc rỗi khó gỡ.
Cho dù Bùi Nguyên Minh cường thịnh tới mấy, lúc đối mặt với gia tộc như vậy cũng không có phần thăng quá lớn.
Bởi vì ở nơi như thủ đô, có rất nhiều người bán mạng cho bọn họ.
Thậm chí một tên ăn xin ở bên đường đều có khả năng là người của bọn họ.
Ở trong tình huống như vậy, Uông Vĩ Thành hoàn toàn trở mặt, Bùi Nguyên Minh sẽ không chiếm được một chút hời nào.
“Yên tâm đi”
Bùi Nguyên Minh cười nói.
“Tôi không sợ bọn họ trả thù”
“Một mặt khác, chính bọn họ nhất định sẽ nhận thua”