*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Xùy..”
Lúc huyết châu gần sát giữa trán Bùi Nguyên Minh, cả người anh lập tức hoảng hốt, giỗng như rơi vào trạng thái thất thân.
Mà nhìn thấy bộ dạng này của Bùi Nguyên Minh, Kim Tuyết Ngọc khẽ bật cười.
Tay phải của cô ta vuốt ve mặt Bùi Nguyên Minh, nhẹ giọng mở miệng nói: “Đúng là bé ngoan”
“Nào, dì hỏi cậu mấy câu hỏi, cậu nhất định phải trả lời thành thật nhé...
”
“Dì hỏi cậu, có phải Uông Linh Đan chuyển một nửa cố phần công ty của nhà họ Uông cho cậu hay không?”
“Đúng vậy”
Bùi Nguyên Minh thành thực gật đầu, vẻ mặt mê mang.
“Vậy vì sao cậu phải giúp cô ta?”
“Bởi vì cô ấy xinh đẹp”
Trên mặt Bùi Nguyên Minh lộ ra nụ cười si ngốc.
“Vậy dì xinh đẹp không?”
Kim Tuyết Ngọc cười khanh khách nói.
“Đẹp, đẹp hơn chị Linh Đan nhiều”
Bùi Nguyên Minh không ngừng gật đầu, trên mặt lộ ra biểu cảm thèm nhỏ dãi.
Biểu cảm này khiến Kim Tuyết Ngọc lộ vẻ khinh thường, nhưng sau đó cô ta vươn ngón trỏ ra nâng cằm Bùi Nguyên Minh, cười khẽ nói: “Vậy cậu ký hợp đồng này, chỉ cần cậu ký tên, dì sẽ hôn cậu một cái”
“Nào, cục cưng ngoan!”
Khi nói chuyện, Kim Tuyết Ngọc lấy một bản hợp đồng dưới gối ra, đặt lên trên bàn.
Nội dung hợp đồng đúng là vô điều kiện chuyển nhượng cổ phần công ty nhà họ Uông trên danh nghĩa của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh giống như không thấy được, mà si ngốc ngây ngốc nói: “Dì, dì muốn cháu làm gì, cháu đều có thể làm”
“Cháu
đều có thể giúp dì làm”
“Được, vậy thì ký tên lên đi”
Kim Tuyết Ngọc giống như lừa gạt trẻ em.
“Dì không định bảo cháu làm chuyện khác sao?”
Bùi Nguyên Minh giống như thất thân, suy nghĩ thay cho Kim Tuyết Ngọc.
Kim Tuyết Ngọc cười “khanh khách”
, giống như gà mẹ lắc lư thân thể mềm mại: “Tạm thời dì chưa nghĩ tới, nhưng mà cậu có thể giúp dì giết Linh Đan được không?”
Trên mặt Bùi Nguyên Minh xuất hiện do dự, run run nói: “Nhưng chị Linh Đan rất đẹp, cháu không nỡ..."
“Giết cô ta, chỉ cần cháu giết cô ta, dì sẽ cho cháu rất nhiều chị gái xinh đẹp”
Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc khoa trương, cũng lấy di động ra, lựa mấy ảnh chụp minh tỉnh, mỗi người trong ảnh đều xinh đẹp trẻ tuổi: “Những chị gái xinh đẹp này đều cho cháu!”
Bùi Nguyên Minh giống như rất vui vẻ, tiếp tục nói: “Được ạ được ạ, chẳng những giết Linh Đan, cháu còn có thể giết rất nhiều người, dì nói giết ai, cháu sẽ giết người ấy..
”
“Vậy thì giết Uông Vĩ Thành đi”
Kim Tuyết Ngọc im lặng một lát, lạnh giọng mở miệng.