*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này Triệu Quốc Thái cảm thấy mình thật sự thất vọng đối với Bùi Nguyên Minh.
Lúc trước cảm thấy Bùi Nguyên Minh đồng ý đi làm, lại lấy được tiền thưởng là chuyện đáng vui vẻ.
Nhưng không thể ngờ tới đi làm mấy ngày, Bùi Nguyên Minh chẳng những không chịu làm đến nơi đến chốn, còn càng sĩ diện hơn.
Lúc này Triệu Quốc Thái đã bắt đầu hối hận, vì sao mình lại gọi Bùi Nguyên Minh tới thủ đô.
Sớm biết thế mỗi tháng gửi cho anh mấy triệu tiền phí sinh hoạt, càng tốt hơn cục diện hiện giờ.
Mất mặt! Quá mất mặt! Bùi Nguyên Minh nhìn Triệu Quốc Thái vô cùng đau đớn, quyết định nói thật, anh lập tức thừa nhận: “Chú Quốc Thái, cháu nói thật với chú vậy”
Mọi người nghe thấy thế lập tức vểnh tai lên nghe ngóng, muốn nghe xem anh định nói thật cái gì.
“Biệt thự số một này, thật sự là của cháu, hơn một tuần trước ông Lâm đã tặng cho cháu, thủ tục sắp làm xong rồi”
“Tặng cho anh?”
Miwa Fujiwara là người bật cười đầu tiên.
“Biệt thự có giá ba nghìn năm trăm tỷ như vậy, sẽ tùy tiện tặng cho anh sao? Xem ra mặt mũi của cậu Bùi rất lớn đấy!”
“Anh đều đã nói tới nước này, chúng tôi không đi tham quan thì thật có lỗi với anh!”
Bùi Nguyên Minh không từ chối nữa, mà thản nhiên nói: “Nếu mọi người có hứng thú như vậy, vậy thì mời đi”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh xoay người rời khỏi biệt thự.
Một đám người nhanh chóng đuổi kịp bước chân của Bùi Nguyên Minh, rõ ràng
là muốn nhìn chuyện cười của anh.
Sắc mặt Triệu Quốc Thái trở nên âm trầm, thân thể lảo đảo, nhưng vẫn nghiến răng đi theo.
Cho dù Bùi Nguyên Minh muôn vàn không phải, tất cả không đúng, đều là cháu của ông ta, ông ta đã suy nghĩ trong đầu, nhìn xem có biện pháp nào giảng hòa giúp Bùi Nguyên Minh.
Nhìn thấy một đám người thật sự đi theo, Bùi Nguyên Minh cũng dở khóc dở cười, nhưng không có ý từ chối.
Khu vực biệt thự Hương Sơn chiếm diện tích rộng, trên cơ bản là một công viên to xây thành mười một biệt thự, mà mỗi biệt thự cách nhau khá xa, có động tĩnh gì cũng không ảnh hưởng tới biệt thự khác.
Cho nên ở trong đêm khuya, mọi người đi theo con đường mòn, có thể mơ hồ nhìn thấy biệt thự khác, nhưng không thấy rõ hình dáng biệt thự lắm.
So với những biệt thự này, biệt thự số mười một của nhà họ Triệu thật sự quá hẹp.
Dù sao theo cách nói ở bên ngoài, biệt thự số mười một là góp cho đủ số.
Bởi vì biệt thự số mười cũng là nơi ở của nhân vật lớn, vì không muốn ông ta xếp hạng chót, cho