“Đinh...”
Ngay lúc Bùi Nguyên Minh vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, một cuộc điện thoại khác gọi tới.
Bùi Nguyên Minh vừa nghe máy, bên kia điện thoại truyền tới giọng Tân Ý Hàm: “Phân hội trưởng, đã xảy ra chuyện, nửa tiếng trước, đoàn xe của cô Uông bị người ta bắt cóc, bảo vệ đi theo xe cô ấy đều đã mất mạng, phía bên tôi mới nhận được tin”
Bùi Nguyên Minh kinh hãi: “Cái gì? Bên Linh Đan không phải có đệ tử của Long Môn bảo vệ sao?”
Tần Ý Hàm chua xót nói: “Mấy đệ tử của Long Môn đều đã hi sinh, hơn nữa từ kiểu chết của bọn họ, hẳn là đối mặt với kẻ địch mạnh không thể chống đố, ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có”. Đam Mỹ Hay
“Phân hội trưởng, là lỗi của tôi, tôi không trông chừng cô Uông.”
Bùi Nguyên Minh hít sâu một hơi, khôi phục lại bình tĩnh, nhanh chóng hạ lệnh: “Nói với Ngô Kim Hổ, bảo anh ấy đi phụ trách an toàn của Hạ Vân!" “Người của Long Môn đi bảo vệ một nhà ba mẹ vợ tôi: “Ngoài ra phái một đội tinh nhuệ tới Thủ Đô Hoa Lệ”
Cùng với mệnh lệnh truyền ra, cuối cùng thần kinh căng thẳng của Bùi Nguyên Minh mới thả lỏng vài phần.
Đối với kẻ địch có mặt ở khắp nơi, không gì không làm được, đây là lần đầu tiên anh kiêng kị.
Rất nhanh, Bùi Nguyên Minh phát hiện ra một vấn đề.
Bây giờ cả thủ đô, từ Lâm Khang Dụ, Trầm Thiên Ân, cho tới đám Sở Tuấn Hiên, Tần Ý Hàm, căn bản không ai biết thân phận thực sự của mình.
Cũng không có khả năng nhằm vào việc mình luôn mang theo Giải Độc Hoàn bên người mà thiết kế ván cờ này.
Người biết thân phận chân chính của mình, chỉ có đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô, Taro Nakano...
Nói cách khác, lúc trước Taro Nakano này giả vờ bị mình dọa sợ, thậm chí thần phục, chính là vì bố trí cơ hội này.
Nếu thực sự là như vậy, đối phương làm nhiều như thế, mục đích chân chính không phải tính mạng của người khác.
Mà là tính mạng của Bùi Nguyên Minh.
Chỉ trong nháy mắt, Bùi Nguyên Minh đá ra theo bản năng, đạp Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân vào một góc an toàn.
Đồng thời chính anh cũng nhanh chóng lùi về sau.
“Vào...
Gần như lúc thân thể Bùi Nguyên Minh lùi về sau, một bóng người ẩn nấp trong chỗ tối đột nhiên lóe ra, hai tay nắm
chặt trường đao của Đảo Quốc, chém về phía chỗ Bùi Nguyên Minh mới đứng.
Đón gió trảm một đao! Vừa ra tay, đã là tuyệt học của Kashima Shinto Ryul Nếu một chiêu này đánh trúng, Bùi Nguyên Minh sẽ bị giết chết ngay tại chỗ.
Tuy Bùi Nguyên Minh đã lùi về sau, nhưng nhà hàng này có rất nhiều bàn, anh căn bản không thể lùi quá xa, lúc này chỉ có thể giơ hai tay đón đỡ theo bản năng.
“Rầm..”
Hai tay của Bùi Nguyên Minh võ lên lưỡi đao của trường đao Đảo Quốc, xem như tay không đỡ đao.
Nhưng sức lực cường đại lại khiến thân thể Bùi Nguyên Minh lùi về sau.
Trong giây phút này, khí huyết của Bùi Nguyên Minh quay cuồng, thân thể mới rơi xuống đất thiếu chút nữa phun ra máu tươi.
Nếu ở trạng thái bình thường, lúc này một cái tát của Bùi Nguyên Minh có thể tát chết đối phương.
Nhưng đối phương thận trọng, thiết kế từng bước, mục đích chính là cắt giảm trạng thái của Bùi Nguyên Minh ở mức độ cao nhất.
Lúc này, thực lực của Bùi Nguyên Minh không được mười phần trăm của lúc toàn thịnh.
“Bùi Nguyên Minh, tổng giáo đầu Bùi, tôi còn tưởng cậu khó giải quyết cố nào, không thể ngờ tới vậy mà không đỡ nổi một kích của tôi”
“Thực sự khó tưởng tượng, vì sao năm đó quân đội của quốc gia tôi lại bại trong tay cậu?”
“Xem ra lời đồn trận nào cũng thắng, chỉ như vậy mà thôi!" “Chỉ cần hôm nay có thể chém đầu tổng giáo đầu Bùi cậu, Taro Nakano tôi sẽ nổi tiếng thế giới”
Sau khi nói xong, bóng người này đi từ trong chỗ tối ra.
Anh ta mặc trang phục truyền thống của Đảo Quốc, trên trán cột vải trắng, bên hông treo một thanh đoản đao, trường đao của Đảo Quốc trong tay lóe lên ánh sáng màu lam.
Anh ta là người đàn ông xuất hiện bên cạnh Miyamoto Sakura, cũng là đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô.
Taro Nakano!
- -----------------