Lý Đông Lưu cũng là trong một lần tình cờ bám được vào Ngô Kim Hồ.
Có một lần, Lý Đông Lưu đến khách sạn Bạch Kim, không cần thận đụng phải một cô gái xinh đẹp nên suýt chút nữa đã bị người ta đánh chết. Nhưng lúc đó Ngô Kim Hồ lại tiện đường đi qua đó, vì không muốn có người làm loạn trong khách sạn nên tiện tay giúp Lý Đông Lưu giải quyết chuyện phiền phức này.
Thế rồi Lý Đông Lưu giành ra rất nhiều tâm sức để bám được vào Ngô Kim Hổ, lại còn chủ động đề xuất giúp Ngô Kim Hồ việc quản lý tài chính. Một năm anh ta cũng giúp Ngô Kim Hổ kiếm được một khoản kha khá, dựa vào chuyện này mà tối nay Lý Đông Lưu mới có gan gọi điện thoại cho đại ca của mình đến.
Nhưng đầu tư thì làm gì có chuyện kiếm tiền ổn định, cũng có mấy lần Ngô Kim Hồ phải bồi thường tiền, cắn răng giúp Lý Đông Lưu đến cùng. Vì Lý Đông Lưu biết nếu để cho Ngô Kim Hồ lỗ vào vốn thì Ngô Kim Hồ sẽ đuổi thẳng cổ anh ta đi.
Nhưng phải nói thật là từ khi có Ngô Kim Hồ chống lưng, địa vị của Lý
Đông Lưu trong đám những người trẻ tuổi ở Hải Dương tăng lên nhanh chóng.
Kể cả những người thừa kế của những gia đình thượng lưu ở Hải Dương đều không dám đắc tội với Lý Đông Lưu, chính điều này khiến cho mấy năm nay Lý Đông Lưu không coi ai ra gì cả. Lúc này, Ngô Kim Hồ đang ngậm điếu thuốc ở mồm,
đứng cách chỗ Bùi
Nguyên Minh khoảng 10 mét. Nhưng đèn trong phòng khách lúc này có hơi lờ mờ vả lại khói thuốc vòng quanh người Ngô Kim Hổ khiến cho anh ta nhất thời chưa nhận ra Bùi Nguyên Minh là ai.
Lúc đó, anh ta tùy tiện nhận lấy một con dao cán dài, vừa kéo lê con dao trên đất vừa đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh.
“Chạy đi! Chồng mau chạy đi!” Trịnh Tuyết Dương hốt hoảng, đến cả tên của anh là Bùi Nguyên Minh cô cũng quên gọi. Nhưng xung quanh cô toàn là người, lúc này anh căn bản không thể len qua để chạy được.
Lúc này, Trịnh Tuyết Dương cảm thấy khó chịu một cách kỳ lạ, giống như một món đồ chơi, mặc dù bản thân không thích lắm nhưng phải mở to mắt nhìn nó bị người khác cướp đi thì cũng vô cùng buồn bã, khó chịu.
Lúc đầu cô còn nghĩ mình hoàn toàn không hề để ý tới Bùi Nguyên Minh, sớm ly hôn được ngày nào thì cô sớm được giải phóng ngày đó.
Nhưng lúc này cô nhận ra hình như mình cũng có một chút quan tâm đến Bùi Nguyên Minh.
Nhưng đáng tiếc là…
Trịnh Tuyết Dương chưa kịp nghĩ xong thì đã thấy Ngô Kim Hổ nhổ điếu thuốc trong mồm ra, nhấc con dao lên thật cao.
Đầu thuốc lá rơi xuống đất, làn khói trước mặt tàn bớt đi thì Ngô Kim Hổ mới nhìn rõ mặt của người trước mặt.
Ngô Kim Hồ thất kinh, cả người đứng đờ ra…