Nhưng mà tuy Thổi Văn Triết ăn khổ, nhưng anh ta không có một chút sợ hãi nào, mà chịu một cước này của đối phương, đồng thời thân thể đánh về trước, một chương đánh ra.
"Rầm..."
Người đánh lén bị một chưởng này đánh bay về sau, thân thể lùi ra sau hơn mười mét mới thất tha thất thểu rơi xuống đất, giẫm lên mặt sàn vỡ vụn.
Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nhìn qua, lúc này mới thấy rõ người ra tay là một người đàn ông trung niên.
Chẳng qua tuy người đàn ông này có diện mạo Đại Hạ, nhưng cho dù là quần áo hay khí chất trên người, đều mang theo khí độ phải chủ chiến của người Mỹ.
“Liệp Ưng, lui ra”.
Lúc này, chỉ thấy ở lối vào sảnh khách quý, có giọng nói lạnh nhạt truyền ra. *Có thể đỡ được một kích của Liệp Ưng, quả thực là có bản lĩnh dương oai"
“Dù sao Liệp Ưng cũng là Binh Vương xuất ngũ của quân đội kỵ binh đến từ Mỹ, thực lực cường đại"
“Chẳng qua thực lực của các người mạnh tới mấy, cũng không có khả năng thương tổn được cậu hai Hòa”.
“Dù sao anh ấy là đồng bọn hợp tác với nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi." Khi nói chuyện, một đám nam nữ ăn mặc xa hoa đi tới. Toàn thân từ trên xuống dưới những người này đều là vật phẩm giá trị xa xỉ, mang theo khí chất quý tộc, quỷ khí bức người.
Mà đi đầu là một người đàn ông nho nhã tóc quăn, diện mạo của anh ta vô cùng anh tuấn, trên mặt là nụ cười mỉa, nhìn thể nào cũng giống một người đẹp trai, cho dù là tạo hình hay khí chất, đều cao hơn Hòa Khải Chính một cấp.
Mà lúc nghe năm chữ nhà họ Thanh nước Mỹ, đôi mắt Bùi Nguyễn Minh hơi nheo lại.
Chỉ có thể nói, trái đất tròn có duyên sẽ gặp lại, không thể ngờ tới nhà họ Thanh nước Mỹ bị mình giẫm về nước ở Dương Thành, vậy mà xuất hiện một lần nữa.
Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại thì thấy bình thường, cổ đông lớn nhất của tàu Thiên Khải là người nước Mỹ, bây giờ xem ra, là nhà họ Thanh ở Mỹ.
| Lúc Bùi Nguyễn Minh suy nghĩ, lúc này Hòa Khải Chính chủ động tiến lên, đi tới bên cạnh người đàn ông tóc xoăn kia nói: "Anh Thanh, anh tới rất đúng lúc!”
“Là mấy tên này quấy rối trong địa bàn của chúng ta!” “Chẳng
những lấy mấy nghìn tỷ từ tay chúng ta, còn ra tay đánh bị thương người!”. “Tôi không ngăn được anh ta!”
"Tôi thậm chí còn nói tên Bùi Cửu Thiên đại ca nhà tôi cùng với nhà họ Thanh nước Mỹ các anh, nhưng bọn họ vẫn lộ vẻ mặt ghét bỏ".
“Đây không chỉ là không cho nhà họ Hòa Las Vegas chúng tôi mặt mũi, còn không cho nhà họ Thanh nước Mỹ các anh mặt mũi, lại càng không cho anh Bùi Cảng Thành và Las Vegas mặt mũi!"
Tuy vừa rồi Hòa Khải Chính không nhắc tới nhà họ Thanh nước Mỹ, nhưng không trở lại cho bây giờ anh ta ăn nói lung tung, khiến đám Bùi Nguyên Minh tăng thêm tội danh.
Bởi vì chỉ có như vậy, mới hoàn toàn chọc giận Thanh Owen người được đề cử làm thể tử nhà họ Thanh ở Mỹ khiến anh ta ra tay.
Mà Thôi Nhã Tuyết biết rõ bối cảnh của Thanh Owen, lúc này hơi kiêng kỵ, mở miệng nói theo bản năng: "Hòa Khải Chính, anh đừng hắt nước bẩn linh tinh cho tôi!”
“Cho đến bây giờ anh đều không nói tới nhà họ Thanh ở Mỹ!”
“Hơn nữa mọi chuyện ngày hôm nay, nói ra cũng là vì anh chơi bẩn, nhưng anh lại nói là tôi chơi bẩn, cũng không dám điều tra video clip!"
"Cho dù là anh muốn vu oan giá họa, anh cũng phải có chứng cứ xác thực đúng không?" “Hay là nói, ở địa bàn các anh không nói tới đạo lý?"
Hòa Khải Chính có Thanh Owen làm chỗ dựa, lúc này vô cùng khí phách, vẻ mặt không đổi mở miệng nói: "Không cần camera theo dõi gì, tất cả mọi người ở đây có thể làm chứng, chính là Thôi Nhã Tuyết cô chơi bẩn!”
| Sau khi nói xong, Hòa Khải Chỉnh liếc mắt nhìn Thanh Owen một cái, nói: "Anh Thanh, vốn là lần này anh tới Las Vegas, là bàn chuyện hợp tác với nhà họ Hòa chúng tôi, tôi không nên quấy rầy anh!”.
“Nhưng mấy tên này thực sự có chút khó giải quyết, tôi không bắt được, chỉ có thể làm phiền anh rồi”