“Nói năng vớ vẩn!”.
Cảm giác được sự nghi ngờ của Takei Seiichiro, lúc này, Trần Hồng Điệp tiến lên một tiếng, lớn tiếng quát: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng có ở đây bốc phét! Ai cũng biết anh và nhà họ Đổng cùng một giuộc! Đồng Quốc Đạt là người đứng đầu Cảng Thành, muốn ngụy tạo một đoạn video thì có gì là khó khăn chứ?”
“Tôi nói cho anh biết, cái gọi là bằng chứng này của anh, đối với tuệ nhân như đuốc của ngài Seiichiro mà nói, bọn họ sẽ không bị anh lừa gạt đầu. Không tin anh hỏi thử cô Takei Rumiko, xem cô ta có tin và cái được gọi là bằng chứng mà mình đã nhìn thấy hay không? Lẽ nào, Hồng Hưng chúng tôi sẽ lừa gạt những vị khách Đảo Quốc tôn quý của chúng tôi về chuyện như vậy hay sao?”
Nghe được lời nói của cô ta, Takei Seiichiro liếc mắt nhìn Takei Rumiko vẫn chưa mở miệng, lúc này, trầm giọng quát: “Bùi Nguyên Minh, tôi không biết cậu đã uy hiếp Rumiko như thế nào, nhưng nhà Takei chúng tôi và Đảo Quốc Âm Lệ sẽ không dễ bị lừa như vậy đâu!”. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
Lúc này, trên gương mặt của anh ta tràn đầy vẻ uy nghiêm: “Cậu muốn chứng minh sự trong sạch của bản thân, thì lôi bằng chứng thật ra đây! Chúng tôi sẽ không tin vào mấy cái video có thể cắt xén đầu. Không có bằng chứng, thì tối nay cậu áp đáy quan tài cho em trai tôi đi!”
Trong lúc nói chuyện, anh ta vung tay.
Lập tức, có mấy chục người Đảo Quốc ở xung quanh “hây” một tiếng rồi vây tới, người nào cũng mang | bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, dường như chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh nhặt một thanh trường đao Đảo Quốc của một võ sĩ Đảo Quốc vừa mới đánh rơi lên. với vẻ mặt lạnh lùng, sau đó vung mấy đường đao, rồi mới thản nhiên bảo: “Takei Seiichiro, tối nay tôi dẫn Takei Rumiko đi xem video, không phải để uy hiếp các người, cũng không phải vì sợ các người. Mà tôi chỉ tới nói cho các người biết, cái chết của Takei Naoto không liên quan gì đến tôi”
“Các
người muốn hô đánh hộ giết cũng được thôi, nhưng làm phiền các người tìm lại cái cớ khác. Huống chi, với kinh nghiệm và đầu óc của Takei Rumiko mà nói, video chiều nay đã xem có cắn xén gì hay không, thì cô ta là người rõ nhất. Sao anh không hỏi thử cô em gái này của anh, xem cô ta có suy nghĩ gì đi?”
Takei Seiichiro hơi nhíu mày, trong nháy mắt tiếp theo, tầm nhìn của anh ta rơi lên người Takei Rumiko, lạnh lùng bảo: “Rumiko, rốt cuộc em đã nhìn thấy gì, nói thật đi! Nhà Takei chúng ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ một tên tiểu nhân nào, cũng sẽ không xử oan bất cứ kẻ xấu nào!”. . ngôn tình hài
Sắc mặt của Takei Rumiko trắng bệch, tuy Bùi Nguyên Minh không giở trò gì với cô ta, nhưng sở cảnh sát Cảng Thành đã dạy cô ta một bài học ra trò. Lúc này, cô ta hơi rùng mình một cái, sau đó mới run rẩy đáp: “Anh hai, video mà chiều nay em đã xem, bao gồm cả video ở mấy góc độ, thì tối qua Bùi Nguyên Minh đều ở sở cảnh sát Cảng Thành, sáng nay thì đi thẳng tới biệt thự hoa viên nhà họ Đổng, không có thời gian để gây án. Kẻ giết người chắc hẳn không phải là anh ta”
“Nói vớ vẩn!”. Gương mặt xinh đẹp của Trần Hồng Điệp hơi thay đổi.
“Cô Rumiko, tôi biết cô chắc chắn đã bị dùng hình khi rơi vào tay của bọn họ! Nhưng cô không thể vì không chịu nổi nghiệm hình tra tấn, mà không quan tâm đến chân tướng sự thực là em trai cô, Takei Naoto đã bị Bùi Nguyên Minh giết được! Cô nhất định phải bảo vệ công bằng cho em trai cô! Đó là em trai ruột của cô đấy!”.
Takei Seiichiro cũng nhíu mày, nhìn Takei Rumiko, chậm rãi bảo: “Rumiko, em phải suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện rồi hãy nói! Cô Trần cũng đã đồng ý tặng cho chúng ta miếng đất ở bên ngoài Cảng Thành rồi! Cô ấy chính là bạn của nhà Takei chúng ta, của Đảo Quốc Âm Lệ, lời cô ấy nói rất có lý!”
- -----------------