“Được rồi, em tin tưởng vào năng lực cũng như thực lực của anh” “Alex, anh nói nhà họ Trương các anh là vua của Cảng Thành, em sẽ đích thân nghiệm chứng” Đối với hành vi nịnh hót của Trương Alex, Maria vô cùng hài lòng, lúc này cô ta khẽ gật đầu. “Đúng rồi, tối hôm nay nhất định phải đấu giả được món đồ mà hoàng thất muốn tới tay”
“Chỉ cần có thể đưa món đồ kia tặng cho nữ vương, em nhất định có thể trực tiếp khôi phục lại thân phận hoàng thất, hơn nữa địa vị còn được nâng lên thêm một bước.”
Vẻ mặt Trương Alex kích động nói. “Maria, em yên tâm đi, món đồ kia chắc chắn sẽ rơi vào trong tay anh.”
Nghĩ đến Maria có thể quay lại hoàng thất, nâng cao địa vị, sau khi bản thân ở rể, địa vị cũng sẽ được lên cao, lúc này. đây, Trương Alex càng thêm tích cực.
Anh ta vỗ ngực đảm bảo, lớn tiếng nói. “Anh có quan hệ tốt với ban tổ chức, bọn họ tuyệt đối sẽ nể mặt anh.” “Chúng ta nhất định sẽ dùng giá tiền thấp nhất để được món đồ mà chúng ta muốn”.
Trương Alex cũng không biết rốt cuộc món đồ mà Maria muốn là gì, thế nhưng điều đó đối với anh ta mà nói không có ý nghĩa gì.
Chuyện này quan trọng ở chỗ, chỉ cần món đồ kia có ý nghĩa với hoàng thất đế quốc Ba Tư là được rồi, anh ta không cần biết, chỉ cần làm là được, dốc toàn lực ra ứng phó là được.
Nghĩ đến những thứ này, Trương Alex nhanh chóng khôi phục lại nụ cười lịch sự, liên tục nói xin lỗi với những người phương tây khác.
“Các vị khách quý, thật sự rất xin lỗi, tôi vì cảnh tượng vừa rồi mà nói xin lỗi với mấy người”.
“Nói chung tố chất của người Đại Hạ quá thấp, so với người phương tây văn minh chúng ta, thật đúng là không bằng. Tôi thật đúng là cảm thấy xấu hổ khi làm bạn với những người này.”
“Mọi người cũng không cần quá để trong lòng, dù sao người bị chó cắn, chẳng lẽ còn cắn ngược lại chó?” Đồng thời, vẻ mặt Trương Alex rất chắc chắn nói. “Hơn nữa, cái gọi là tình yêu nước của bọn họ kia,
trên thực tế đều là làm bộ”. Đọc tiếp tại truyện t amlinh 2 47!
“Tôi dám cam đoan, Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An kia, chỉ cần tôi cho bọn họ cơ hội định cư ở nước ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ quỳ xuống dập đầu cảm ơn tôi.”
“Haiz, chỉ là đáng tiếc, tôi không thể lựa chọn nơi mình sinh ra, cũng không thể lựa chọn huyết thống cho mình. Nếu không, tôi thà rằng bản thân là một người bình thường đi nhặt ve chai của đế quốc Ba Tư, cảm nhận được bầu không khí tự do, cũng không muốn ở đây cảm nhận văn minh dối trá này”
Trong lúc nói chuyện, Trương Alex còn ra vẻ hào hoa phong nhã cúi đầu xin lỗi những người phương tây kia, tỏ vẻ tiếc nuối.
Đám người Maria bắt đầu lên tiếng khen hay, không ngớt lời khen Trương Alex. Đối với nịnh bợ đế quốc Ba Tư bọn họ, bọn họ vô cùng hài lòng.
Nửa tiếng sau Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An về đến khách sạn Bách Nhạc. Đồng Hoài An vẫn tức phát điên, dù sao tên Trương Alex kia cũng vô cùng quá đáng. Chuyện này nếu như không xử lý thỏa đáng, nhà họ Đổng sẽ biến thành trò cười của Cảng Thành này. Vừa nghĩ đến đây, Đổng Hoài An đã đứng lên nói. “Anh Bùi, anh nghỉ ngơi trước, tôi còn muốn đi một chuyến đến buổi đấu giá”
“Cảm ơn hành động của anh ở sân bay, giữ mặt mũi cho nhà họ Đồng chúng tôi, thế nhưng tiếp theo tôi muốn tự mình đòi công bằng.”
Nghe được Đổng Hoài An nói, Bùi Nguyên Minh cảm thấy rất thưởng thức, rất nhiều người phụ nữ gặp phải loại tình huống này sẽ chỉ biết khóc sướt mướt mà thôi, thế nhưng Đông Hoài An lại lựa chọn mạnh mẽ.
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, sau đó hơi nghi hoặc. “Buổi đấu giá? Buổi đấu giá gì thế?” Đổng Hoài An vô thức nói.
“Chính là buổi đấu giá tổ chức ở tầng cao nhất khách sạn Bách Nhạc, chắc hẳn anh cũng đã từng nghe qua Đạo Quan Ngũ Mai trong truyền thuyết.”
- -----------------