Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. “Hội trường Giang, bọn họ đã nói, ông chính là một con chó mà bọn họ nuôi đấy”.
Trương Alex nghe thấy thế thì nheo mắt lại, hận không thể bóp chết Bùi Nguyên Minh. Thế nhưng lúc này đây, anh ta không thể không nhỏ giọng nói.
“Hội trưởng Giang, hiểu lầm hiểu lầm. Đây là sau khi chúng tôi làm mất đoạn đạo của tổng giáo đầu, sau đó nhất thời nóng nảy mới ăn nói linh tinh như thế, mong ngài bỏ qua cho chúng tôi.”
“Bốp".
Giang Hoành Lâm tát Trương Alex ngã lăn quay ra đất, sau đó lấy ra một chiếc khăn lụa quý giá lau sạch sẽ bàn tay của mình, thản nhiên nói.
“Lôi mấy kẻ không tuân thủ pháp luật này ném ra ngoài, nhớ kỹ phải đánh gãy tay chân cho tôi.” Giang Hoành Lâm không có ý định để Trương Alex nói xin lỗi.
Ông ta biết ở trước mặt một người như Bùi Nguyên Minh, xin lỗi chẳng có bất kỳ tác dụng gì, dù sao cũng là người đàn ông mà môn chủ Long xem trọng, Giang Hoàng Lâm ngửi được chút hương vị trong đó, nhạy bén phát hiện ra được, nói không chừng môn chủ Long xem Bùi Nguyên Minh như người nối nghiệp để bồi dưỡng.
Nếu đã như thế, lúc này ông ta không ngại bản chút ân tình cho Bùi Nguyên Minh. Vì Bùi Nguyên Minh giẫm mấy tiểu bối, đây tuyệt đối là một cuộc mua bán một vốn bốn lời. Nhớ Quay lại đọc tại truyện t amlinh.
Nghe được Giang Hoành Lâm ra lệnh như thế, mấy đệ tử cao to vạm vỡ của Long Môn đi tới, muốn kéo Trương Alex đi đánh gãy tay chân.
“Giang Hoành Lâm, ông không có tư cách thương tổn đến Trương Alex”. Maria thấy thế bèn ngăn cản, còn lấy ra thẻ xanh của đế quốc Ba Tư để diễu võ giương oai.
“Đám đàn ông không có văn hóa các người, các người nhìn cho rõ đây, Trương Alex đã là người của đế quốc Ba Tư chúng tôi, ông dám động đến anh ấy thì không xong với Maria tôi đâu, cũng chính là không xong với đế quốc Ba Tư.”
Bốp. Cô ta còn chưa nói xong, Giang Hoành Lâm đã tự mình ra tay, một cái tát đánh Maria ngã lăn ra đất. Sau đó ông ta thản nhiên nói.
“Lôi cả người phụ nữ này ra ngoài đánh gãy tay chân, đúng rồi vừa
rồi cô ta nói tôi là chó do cô ta nuôi? Nếu cô ta đã xuất khẩu thành thơ như thế thì cắt luôn lưỡi cô ta đi.”
Một tiếng sau, mấy chiếc xe cứu thương đi tới cửa chính của biệt thự hoa viên nhà họ Đổng, đưa Trương Alex và Maria cùng nhau đi.
Những người này nhất định phải ở bệnh viện hơn nửa năm, lúc đi ra cũng không biết là bao giờ. Thôi Văn Triết gọi điện điều mấy người nhà họ Thôi đến cửa chính nhà họ Đổng thu dọn sạch sẽ.
Thôi Nhã Tuyết cũng kịp thời đi đến hiện trường, phải mấy cao thủ Long Điện Cảng Thành và Las Vegas bảo vệ nhà | họ Đổng.
Dựa theo cách nói của cô ta, nếu như người nào lại dám tùy ý làm bậy thì chính là không cho Long Điện Cảng Thành và Las Vegas mặt mũi.
Một khi Long Điện Cảng Thành và Las Vegas trở mặt, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Xử lý xong những chuyện này, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại ngùng, ngồi lên xe của Giang Hoành Lâm, nhận lời mời ăn cơm với ông ta. | Dù sao hôm nay người ta cũng đã nể mặt, Bùi Nguyên Minh anh cũng không thể hoàn toàn không nể mặt mũi ông ta.
Lúc Bùi Nguyên Minh cùng Giang Hoành Lâm đi ăn cơm, ở một con đường cách đó không xa, một chiếc xe không chút bắt mắt nào, lúc này cũng chậm rãi khởi động.
Trong xe, Hứa Tuyết Kỳ nheo mắt nhìn đội xe cách đó không xa, sắc mặt cô ta vô cùng khó coi.
“Bùi thiếu chủ, kế hoạch của anh lại thất bại rồi. Tên khốn họ Bùi này, chẳng lẽ vận may của anh ta cứ tốt như thế, anh ta trêu chọc nhiều người như vậy, tối hôm qua còn khiến thánh nữ bị mất mặt, kết quả còn có thể toàn thân trở ra”
“Lần này Trương Alex dẫn theo hoàng nữ đế quốc Ba Tư đến, ở chỗ anh ta bị đánh cho răng rơi đầy đất.”
“Mà Giang Hoành Lâm do Trương Laffey mời đến, thế mà hoàn toàn không nể mặt Trương Laffey? Đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?”
“Rốt cuộc thằng cha Giang Hoành Lâm này muốn làm gì?”
- -----------------