“Giang Ngọc Hạ, từ khi nào thì cô có thêm một con chó bợ đỡ thế?” Vẻ mặt Hứa Tuyết Kỳ tràn đầy châm chọc.
“Ở phân hội Long Môn Cảng Thành và Las Vegas có nhiều người đàn ông như thế đều không thỏa mãn được cô, cô còn ở bên ngoài nuôi thêm một tên trai bao nữa hả? Cô không sợ tin tức truyền đi, khiến nhà họ Giang các người mất mặt hết à?”.
Tối nay Hứa Tuyết Kỳ đến chính là để bôi đen nhà họ Giang, hơn nữa chuyện. bây giờ còn dính dáng đến mấy nghìn tỷ lợi nhuận trong những năm gần đây của Kim Ngọc Lâu.
| Vì thể lúc này Hứa Tuyết Kỳ dứt khoát mượn tay Bùi Cửu Thiên, giải quyết dứt điểm chuyện này.
Dù sao ở Cảng Thành và Las Vegas cũng không ai dám đối cứng với Bùi Cửu Thiên.
Vạch mặt thì vạch mặt, ai sợ ai chứ?
Sắc mặt Giang Ngọc Hạ trở nên lạnh lẽo, chẳng qua lúc này cô ta không nổi giận mà chính là nheo mắt nhìn Bùi Nguyên Minh. Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
Cô ta muốn nhìn xem người đàn ông mà ông nội xem trong rốt cuộc sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
“Hứa Tuyết Kỳ, chắc hẳn cô nên cảm thấy may mắn khi hiện tại là xã hội pháp trị, cô cũng nên may mắn cô còn chưa làm ra chuyện gì quá giới hạn, nếu không rất có thể bây giờ cô đã là thi thể rồi”
Bùi Nguyên Minh không chút để ý đến Hứa Tuyết Kỳ, mà chính là tự mình mở miệng.
“Chẳng qua bây giờ cô cần phải nói xin lỗi, đồng thời nhận được sự chấp nhận của cô Giang, chuyện ngày hôm nay coi như xí xóa. Nếu không chỉ sợ bữa cơm hôm nay cô cũng đừng ăn nữa, hoặc là nói nửa đời sau của cô đều không phải ăn nữa”.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, anh đoán đổi phương là người của Bùi Cửu Thiên, hơn nữa còn là vì mình mà đến, anh đương nhiên sẽ không khách khí.
Mà nghe được những lời Bùi Nguyên Minh nói, mặc dù không có sát khí. nghiêm nghị, nhưng Hứa Tuyết Kỳ vẫn cảm thấy một luồng hơi lạnh như có như không.
“Họ Bùi kia, anh đang uy hiếp tôi đấy hả?”
Hứa Tuyết Kỳ chăm chú nhìn về phía Bùi Nguyên Minh, lại quay sang nhìn Giang Ngọc Hạ cười lạnh một tiếng.
“Giang Ngọc Hạ, nhà họ Giang các cô, phân hội Long Môn Cảng Thành và Las Vegas của các người từ khi nào lại trở nên vô dụng như vậy?” Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
“Lại dựa vào một người ngoài
tìm lại thể diện cho mình? Bây giờ cô nói anh ta.
không phải trai bao mà cô nuôi, tôi cũng không tin”
“Chẳng qua cũng đúng, nếu như anh ta không phải trai bao mà cô nuôi, hôm nay ông nội cô cũng không ra mặt cứu nguy”
Nói đến đây, Hứa Tuyết Kỳ cảm thấy mình đã nghĩ thông suốt được không ít vấn đề, vốn dĩ cô ta còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh không biết sợ, Giang Hoành Lâm chắc hẳn có tâm tư của mình.
Thế nhưng nhìn thái độ của Giang Ngọc Hạ, hình như vấn đề trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
| Sở dĩ Giang Hoành Lâm đứng ở bên phía Bùi Nguyên Minh, không có nguyên nhân nào khác, đơn giản là vì Bùi Nguyên Minh là trai bao do Giang Ngọc Hạ nuôi.
Nghĩ thông suốt vấn đề này, Hứa Tuyết Kỳ nhìn Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt cô ta. tràn đầy châm chọc.
Một người đàn ông dựa vào việc ăn bám khắp nơi, lại muốn đối cứng với Bùi thiếu chủ? Chán sống à?
Trên thế giới này, thực lực mới là tất cả, dựa vào hãm hại lừa gạt, dựa vào mặt là không thể lâu dài.
Mà đám người Tôn Thanh Trúc đứng sau lưng Hứa Tuyết Kỳ, mỗi người đều lộ ra nụ cười ý tứ sâu xa.
| Cho dù chuyện trai bao này là giả hay thật, thế nhưng bọn họ đã quyết định sẽ giúp Giang Ngọc Hạ tuyên truyền.
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, mấy binh vượng cao to kia, anh cũng không để vào mắt, lúc này anh chỉ thản nhiên nói.
“Nói nhảm đến đây là kết thúc, nhanh nói xin lỗi đi” “Xin lỗi? Anh là cái thá gì chứ?”. “Bùi Nguyên Minh, anh thật đúng là coi mình thành nhân vật lớn rồi à?” “Ở trước mặt tôi, có gì hay để giả bộ chứ?”
“Tôi không xin lỗi, anh có thể làm gì tôi chứ?” Vẻ mặt cô ta lạnh lẽo. Cô ta là hồng nhân bên người Bùi Cửu Thiên, là cô cả nhà họ Hứa ở Cảng Thành, cô ta cũng không tin có kẻ nào lại dám động đến mình.
“Bốp!” | Bùi Nguyên Minh bước lên một bước, ngay tại lúc mọi người không kịp phản ứng, một bạt tai đánh bay Hứa Tuyết Kỳ.
“Làm sao lại luôn có loại người rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt nhỉ?”
- -----------------