Dựa theo ý định ban đầu của Miyada Shinosuke, thì ông ta muốn một phát bóp chết Bùi. Nguyễn Minh, rồi trực tiếp giẫm giới võ học Đại Hạ dưới lòng bàn chân mình. Nhưng không ngờ Bùi Nguyên Minh lại có thể tránh được.
Nhưng, đối với một đại cao thủ như Miyada Shinosuke mà nói, thì loại kinh ngạc này chẳng qua chỉ trong chớp mắt mà thôi. Ông ta nhanh chóng thu tâm trạng lại, sau đó, tung một cú liên hoàn cước ra.
“Bốp bốp bốp bốp..”
Tiếng không khí nứt toác không ngừng truyền tới, khí thế vừa nhanh vừa dữ dội như vậy, bất cứ một chiêu nào rơi trúng, cũng đều có thể dễ dàng đá nổ đầu người ta.
| Đối diện với thế tấn công như vậy, đối mặt với sự uy vũ này, lúc này, đám người Sư Tuệ Lan và con cháu nhà giàu đều có một loại cảm giác xã được cơn giận.
| Đặc biệt là mấy cô gái xinh đẹp, lúc này gương mặt đẹp đẽ lại càng đỏ bừng, bọn họ siết chặt nắm tay, hô to gọi nhỏ, cổ vũ cho Miyada Shinosuke, chỉ thiếu điều mở miệng kêu ông ta đánh chết Bùi Nguyên Minh nhanh một chút.
Thế nhưng vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lại hờ hững, vẫn ngồi trên ghế đá như cũ, trong tay cầm cốc trà, uống với vẻ mặt bình tĩnh. Trong suốt quá trình, cơ thể của anh thi thoảng lại nghiêng một cái, có thể nói là tránh thoát một loạt công kích này một cách bình tĩnh.
Liên hoàn cước đá hụt, nhưng vẻ mặt của Miyada Shinosuke không thay đổi, lúc này, tay áo dài rộng lớn quét tới, giống như đao mang bắt đầu bổ tới.
"Keng keng keng..."
Tiếng vang thật lớn truyền tới, trong khắp đình nghỉ mát đá vụn tung bay, không ít chỗ có lá khô bay đầy trời.
Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, không hề sợ hãi một chút nào, chỉ không nhanh không chạm tránh né. Anh không ngăn chặn, cũng không tấn công, mà chỉ cầm cốc trà không ngừng né tránh như vậy, giống như Miyada Shinosuke không đáng
để anh phải ra | tay vậy.
“Soạt soạt soạt..”
Thế tấn công của ông ta vô cùng nhanh lẹ, liên tục không dứt, mỗi một chiều đều ẩn chứa sức lực đáng sợ. Nhưng dù như vậy, vẫn không có cách nào đánh trúng Bùi Nguyên Minh một đòn như cũ.
Nhìn thấy anh lại tránh được, Miyada Shinosuke gầm lên một tiếng giận dữ, ông ta đột nhiên xoay người giữa không trung, đá một cước vào chiếc bàn đá trước mặt anh.
“Rắc” một tiếng, bàn đá nứt toác, biến thành một đống đá vụn. Ông ta vung tay một cái, lập tức chỉ nhìn thấy một đống đá vụn bay loạn về phía trước, ùn ùn kéo về phía Bùi Nguyên Minh đang ngồi.
Lần này các viên đá vô cùng dày đặc, Bùi Nguyên Minh cũng không có cách nào tránh được. Anh chỉ có thể ra tay đánh rơi toàn bộ số đá đó.
Trong nháy mắt này, Miyada Shinosuke cuối cùng cũng tìm được cơ hội, cơ thể ông ta vừa nhúc nhích, đã tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, sau đó bàn tay đâm tới giống như đao.
“Soạt..” Bùi Nguyên Minh vẫn tránh được với vẻ mặt bình thản như cũ. Một chiêu được chuẩn bị tỉ mỉ này của Miyada Shinosuke rơi lên cột đá trong định nghỉ mát, trong nháy mắt mà thôi, cột đá đã sụp đổ. . Truyện Đoản Văn
Ngay cả một cộng tác của Bùi Nguyên Minh cũng không đụng đến được. Đây chính là chuyện mà Miyada Shinosuke tuyệt đối không có cách nào chấp nhận được.
| Ông ta đại diện cho giới võ học Đảo Quốc, không có cách nào bắt được Bùi Nguyên Minh từ một chiều đầu tiên đã là tội lỗi rồi. Bây giờ đã qua nhiều chiều như vậy rồi, mà vẫn chưa có bất cứ tác dụng gì là sao?
Thế này quả thực là quá mất mặt mà! Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt của ông ta lại khó coi đến cực điểm.
- -----------------