Trong tiếng kêu gào của Nguyễn Ngọc Hân, mấy tên vệ sĩ Hắc Châu nhào về phía Bùi Nguyễn Minh với vẻ mặt lạnh lẽo.
Bùi Nguyên Minh có nghe được xung đột giữa hai bên, chỉ là anh đang ở trong lúc quan trọng để cứu chữa cho Dương Đế Minh, không có thời gian để phản ứng.
Bởi vì một khi anh dừng tay, tất cả đều sẽ thất bại trong gang tấc.
Dù sao anh cũng không phải là bác sĩ, chỉ là hiểu được cách xử lý những biện pháp giết người này như thế nào thôi.
Chỉ là Bùi Nguyên Minh cũng không nghĩ đến, trong bang Nam Dương cũng sẽ hỗn loạn như vậy. | Nguyễn Ngọc Hân này vì bí tích chiến thần, thế mà chuyện gì cũng có thể làm.
Lúc này, anh cũng không hề có ý định từ bỏ, mà hít sâu một hơi, tay phải vung lên, đồng thời cầm chín con dao giải phẫu lên, đâm về phía chín huyệt lớn trên người Dương Để Minh.
"Keng keng keng keng!"
Từng vạch đen giống như là châm băng đều bị Bùi Nguyên Minh lấy ra theo động tác của anh, sau khi một dao cuối cùng hạ xuống, tất cả Cực Dạ Hàn Độc bên trong cơ thể của Dương Để Minh đều bị loại bỏ.
Chỉ là cho dù Dương Đế Minh là chiến thần một đời, cũng không có khả năng khôi phục thực lực trong nháy mắt được.
Chẳng qua sắc mặt đã biến thành vô cùng hồng hào.
Bùi Nguyễn Minh sử dụng hết một dao cuối cùng, nghiêng người theo bản năng, sau đó bèn trở tay vung một cái tát ra ngoài.
“Chát!”
Cả người một tên vệ sĩ Hắc Châu bay vèo ra, trực tiếp đập vào trước mặt Nguyễn Ngọc Hân.
“Khốn nạn!” "Anh lại dám
đánh trả!” Nguyễn Ngọc Hân thấy cảnh này thì khuôn mặt trầm như nước. “Cùng tiến lên, đánh anh ta, trực tiếp dùng vũ khí!”
Một tên vệ sĩ Hắc Châu điên cuồng bóp cò về phía Bùi Nguyên Minh, nhưng sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng huých vào ngực của anh ta, trực tiếp đánh gãy xương sườn ở | ngực của anh ta.
Đồng thời Bùi Nguyên Minh cũng nắm lấy tay phải của anh, không thèm nhìn một cái | nào cả, mà trực tiếp bóp cò súng về phía hai người khác.
“Đoàng đoàng!”. Hai tên vệ sĩ Hắc Châu đang nhào đến ôm ngực nằm liệt trên mặt đất. Hai tên vệ sĩ Hắc Châu còn lại đều có vẻ mặt kiêng dè, cho dù như thế nào bọn họ
nghĩ đến, một tên bịp bợm giang hồ thế mà lại giống như một chiến trường nhiều năm.
Chẳng những thực lực đáng sợ, hơn nữa phán đoán thời cơ của đối phương cũng càng thêm đáng sợ.
“Răng rắc..”
Bùi Nguyên Minh thuận tay vặn gãy tay phải của hai tên vệ sĩ Hắc Châu trước mặt, sau đó đạp bọn họ vào trong một góc.
“Một đám vô dụng!”.
Nhìn thấy vệ sĩ Hắc Châu mà mình thuê với giá cao lại không hề có bất kỳ tác dụng gì ở trước Bùi Nguyên Minh, lúc này sắc mặt của Nguyễn Ngọc Hân cũng cực kì khó coi.
Cô ta không thể không thừa nhận, mình đã xem thường tên bịp bợm giang hồ này rồi.
- -----------------