"Bich!" Long Thiên Trường đầu gối mềm nhũn, quỳ thẳng xuống đất.
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lạnh lùng, đi tới trước mặt ông ta, nhặt điện thoại trên đất, sau đó đưa tay vỗ vào mặt ông ta.
"Xem ra, chỗ dựa này ông không tìm được rồi”
“Thân là đường chủ chấp pháp đường Long Môn, bắt đầu từ hôm nay trở đi, tôi cũng có thể tiền trảm hậu tấu, vương quyền đặc biệt cho phép”
“Còn ông, chỉ có thể chết”. Nói dứt lời, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng đưa tay phải tới đặt lên cổ họng của Long Thiên Trường. Để lại cơ thể nguyên vẹn cho ông ta, đây là sự nhân từ cuối cùng mà anh dành cho Long Thiên Trường.
Long Thiên Trường đến báo thù kiếm thánh ở Cảng Thành, Đảo Quốc Âm Lệ. Hai chuyện lớn này lặng lẽ kết thúc, như thể chưa từng xảy ra.
Bùi Nguyên Minh chấp pháp đường Long Môn đã chấp pháp, một tiếng hạ lệnh, thiết lập lại toàn bộ trong chấp pháp đường.
Tuy anh đang ở Cảng Thành, nhưng một cuộc điện thoại, tâm phúc của phân hội Ma Đô của Long Môn vẫn nhập hết vào chấp pháp đường.
Có điều vì để đảm bảo quá trình tiếp nhận chấp pháp đường thuận lợi, toàn bộ sự việc đều phải ở trong trạng thái bảo mật cao độ.
Bên phía phân hội Ma Độ của Long Môn, cuối cùng Uông Vĩ Thành đã có cơ hội lên chức. Chỉ là Uông Vĩ Thành lại không biết, rốt cuộc mình sao lại lên chức. Phía Ma Đô truyền ra tin Bùi Nguyên Minh đắc tội chấp pháp đường bị bắt lại. Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
Trong một thời gian, ngoại trừ người vô cùng tin tưởng Bùi Nguyên Minh ra, những người của còn lại của phân hội Ma Đồ Long Môn đều bắt đầu điên cuồng ôm đùi của Uông Vĩ Thành.
Lúc Bùi Nguyên Minh sắp xếp người tiếp quản chấp pháp đường thì bên trong tòa nhà văn phòng của cảng Victoria Cảng Thành, lúc này Sư Tuệ Lan đang ôm mặt với vẻ thù hận.
Cô ta đập mạnh tài liệu trong tay lên bàn trà, nhìn Bùi Cửu Thiên sắc mặc bình tĩnh đối diện, tức tới cả người run rẩy: “Dựa vào cái gì?”.
“Dựa vào cái gì nó có thể rút lui an toàn!”
“Dựa vào cái gì kiếm thành nước Đảo, đường chủ Long Môn, thánh địa võ học cùng nhau
ra mặt, còn không giết chết được nó?”.
“Dựa vào cái gì Dương Đế Minh lại giúp đỡ nó?” “Dựa vào cái gì chứ?” "Toàn bộ chuyện này rốt cuộc dựa vào cái gì?” Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
"Bây giờ nó không chỉ không có chút tổn hại nào mà còn được lợi ích lớn nhất, trở thành đường chủ chấp pháp. đường Long Môn!”.
“Thế gian có chuyện tốt như vậy ư?” “Hơn nữa, nó lại còn muốn Đạo Quan Ngũ Mai bọn em trong vòng ba ngày phải cho nó một lời giải thích!” "Giải thích sao với nó?”
“Cửu Thiên, em nói cho anh biết, lần không giết chết nó, không băm nó thành hàng vạn đoạn thì sau này em sao còn đi lại giữa Cảng Thành và Las Vegas nữa?”
“Đạo Quan Ngũ Mai bọn em không cần thể diện nữa sao?”
Sư Tuệ Lan của lúc này không sự bình tĩnh thường ngày nữa.
Trước đây dù có thiệt thòi cô ta cũng không đến mức đi tới bước này. Nhưng lúc này trên gương mặt đẹp của cô ta chỉ có lòng hận thù mãnh liệt vô tận.
Dường như nếu không bóp chết Bùi Nguyên Minh đang sống sờ sờ thì trạng thái này của cô ta bất kể thế nào cũng không nguôi nổi.
“Xoảng xoảng xoảng.”
Trong phòng khách, những thứ bình sứ tinh xảo tất cả đã bị đập vỡ. Những thứ đồ này đều vô giá, bất kỳ cái nào cũng đều là vật quý hiếm có. Nhưng lúc này khi bị đập vỡ, biểu cảm của Bùi Cửu Thiên lại không hề có chút thay đổi nào.
Cuối cùng, Sư Tuệ Lan đã trút giận gần xong. Lúc này Bùi Cửu Thiên mới đứng dậy, đi tới bên cạnh cô ta, ấn vai cô ta để cô ta ngồi xuống. Sau đó Bùi Cửu Thiên chậm rãi matxa vai Sư Tuệ Lan, khẽ nói: "Tuệ Lan, em đừng kích động!” "Chúng ta đã nhìn ra điểm đáng sợ của Bùi Nguyên Minh rồi!” “Trong quá khứ, chúng ta thấy nó yếu đuối có thể bắt nạt, nhưng nhìn bây giờ, nó không đơn giản chút nào!”
- -----------------