Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc nhìn ông ta một cái, ngồi vào ghế phía sau, đồng thời bắt đầu hồi tưởng lại. Tất cả mọi chuyện hôm nay đều được Bùi Lệ Thu sắp đặt cẩn thận, làm anh có cảm giác sợ hãi từng bước một.
Cũng may là Bùi Lệ Thu có tính toán, Bùi Nguyên Minh anh cũng có tính toán.
Bây giờ, đánh giá sự việc phát triển thế nào thì vẫn là anh thắng một nửa.
Đặc biệt là cái tát cuối cùng kia, một mặt để Bùi Nguyên Minh trút bỏ sự căm ghét trong lòng, mặt khác là để anh cho Đường Lan Nhã một thái độ rõ ràng.
Một tát này, nói rõ giữa anh và Bùi Cửu Thiên chính là như nước với lửa.
Cũng chính là nói lên quyết tâm sẽ lật độ Bùi Cửu Thiên.
Chỉ có như vậy, Đường Lân Nhã- người thích sống trong sạch này mới tiếp tục hợp tác với anh.
Về phần chuyện này truyền tới tại Đường Lân Nhã như thế nào, Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không có hứng thú quan tâm đến.
Anh tin rằng từ lúc bắt đầu nhìn thấy anh và Bùi Lệ Thu ở trên đường cao tốc, Đường Lân Nhã sẽ để ý đến chuyện này nhiều hơn.
Nói không chừng tại chỗ mà anh tát còn có mấy người Đường Lân Nhã và vệ sĩ nhìn chằm chằm.
Nếu như ngay cả chút năng lực ấy cũng không có, cái chức phu nhân môn chủ của Đường Lan Nhã thật uổng phí. Nhưng mà để cho thấy thái độ của mình, sau khi suy nghĩ một chút, Bùi Nguyên Minh vẫn bấm một dãy số.
Nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, người tài xế hói đầu trước mặt lập tức tắt âm thanh trong xe đi.
Đồng thời còn nâng kính cách âm ngăn cách trước sau lên, để Bùi Nguyên Minh có thể yên tâm gọi điện thoại.
Bùi Nguyên Minh lại rút ra hai tờ trị giá một nghìn đô la nhét vào chỗ ngồi với một vẻ mặt tán thưởng, lúc này điện thoại đã được kết nối.
"Ai?"
Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến từ đầu dây bên kia điện thoại, mang theo một chút hương vị không dính đến khói bụi trần gian.
“Phu nhân Đường, là tôi, Bùi Nguyên Minh” Bùi Nguyên Minh tự giới thiệu: “Vừa mới vô tình gặp nhau ở Cao tốc Hoàn Thành, thật là trùng hợp nhỉ.”
“Tôi vừa mới làm một chuyện dưới sự kích động, sợ rằng cần phu nhân Đường hỗ trợ phối hợp với tôi một chút.”
Giọng nói của Đường Lan Nhã trong trẻo nhưng lạnh lùng, thản nhiên nói: “Có chuyện gì?”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói:
“Tôi vừa mới tức sùi bọt mép, tát Bùi Lệ Thu một cái.”
"Tôi đoán rằng bây giờ bà ta đang muốn sai người chém chết tôi”
“Xin phu nhân hãy cứu tôi”
Giọng trong trẻo nhưng mang hơi thở lạnh lùng của Đường Lan Nhã ở đầu dây bên kia lập tức tiêu tan đi không ít, sau đó bà ấy. thản nhiên nói: “Cậu Bùi, không cần phải nói lời như vậy”
"Cậu chắc chắn là người suy nghĩ trước rồi mới làm, cậu đã tát Bùi Lệ Thu một cái, đương nhiên đã nghĩ tới hậu quả”.
“Bây giờ cậu nói cho tôi biết nhiều như vậy, không phải là muốn nói cho tôi biết rằng cậu và Bùi Lệ Thu không có tình cảm riêng tư, hai người các cậu là không đội trời chung, không thể hòa giải?”
“Cậu không muốn cảnh tượng vừa rồi trên cao tốc Hoàn Thành ảnh hưởng quan hệ giữa tôi và cậu đúng không?”
Bùi Nguyên Minh không khỏi vỗ tay, nói: “Phu nhân quả thật rất sáng suốt, có thể nhìn thấu từng chuyện, là tôi xem thường phu nhân khi đùa giỡn loại chuyện vặt vãnh này trước mặt bà”
Sau khi im lặng một lát, Đường Lan Nha mới thản nhiên nói: “Yên tâm đi, tôi rất hiểu cô em chồng này của mình”
“Người này vì lợi ích mà chuyện gì cũng có thể làm được” “Hơn nữa chuyện liên quan đến Bùi Cửu Thiên, cô ấy nhất định sẽ dốc hết sức giúp đỡ” “Vừa rồi không phải là chúng ta vô tình gặp nhau, tất cả đều là Bùi Lệ Thu cố ý sắp đặt mà thôi!” Nói đến đây, Đường Lân Nhã thản nhiên nói: “Cô ấy muốn lợi dụng sự yêu thích trong sạch của tôi làm phai nhạt mối quan hệ giữa hai người chúng ta”
“Nhưng cô ấy lại không hiểu rõ lắm, để biết được chân tướng mười năm trước, tôi có thể hợp tác với người mà tôi hận nhất, chút sự yêu thích trong sạch như vậy làm sao có thể ảnh hưởng đến phán đoán của tôi”
“Dù sao đối với tôi mà nói, chuyện quan trọng nhất với tôi hiện nay chính là sự thật”
- -----------------