Chương 2989:
“Nói chính xác thì là Kashima Shinto Ryu của nước Đảo”
Bùi Văn Cẩn tự tay đưa một cái cánh gà vào tay Bùi Nguyên Minh.
“Nếu là nơi khác, có lẽ tôi sẽ giao nhiệm vụ này cho người khác”
“Nhưng tôi biết cậu có chút đụng chạm với Kashima Shinto Ryu của nước Đảo, nên chuyện này giao cho cậu là tốt nhất.”
“Tôi sẽ phải người của Bùi Nhật Nam đi trước, người dẫn quân là Bùi Cửu Phong”
“Cậu phối hợp hành động với cậu ta là được.”
“Nếu thắng trận đấu này, có thể mang Lý Dịch về được, xem như Bùi Cửu Phong lập công chuộc tội” .
“Dĩ nhiên, ơn cậu ra tay giúp đỡ, tôi cũng không bao giờ quên”
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, sau đó cười nói: “Diệp môn chủ, nếu là nơi khác, có lẽ tôi đã từ chối rồi”.
“Nhưng nếu là Kashima Shinto Ryu, tôi sẽ tự mình đi một chuyến”
“Lần trước, lúc Tenkade Shiro chạy mất, tôi đã nói muốn đích thân đi đến nước vào một chuyến rồi”
“Bây giờ có cơ hội, đương nhiên tôi sẽ không bỏ qua”
“Lúc nào thì ra tay?” Bùi Văn Cẩn cười, sau đó vỗ tay. Theo động tác của ông ta, xa xa, trên mặt biển, có một chiếc du thuyền màu đen rẽ sóng đi tới. Trên du thuyền là Bùi Nhật Nam mặc đồ rằn ri.
“Nhà binh coi trọng tốc độ”
“Bây giờ xuất phát, trời sáng quay về, làm phiền cậu bạn nhỏ rồi”
Bùi Nguyễn Minh cười, anh không từ chối, ma đứng lên, đi lên du thuyền.
Thấy bóng dáng Bùi Nguyên Minh biến mất, Bùi Diễm Lan hơi sửng sốt, sau đó thấp giọng nói: “Ba, chỉ giải quyết một tên Kashima Shinto Ryu thôi, dựa vào thực lực của ba, chắc còn có người khác có thể giải quyết đúng không?”
“Cần gì phải để người ngoài đi chứ?”
Bùi Văn Cẩn lạnh nhạt nói: “Bởi vì bà nội con ra tay rồi”
“Ba mới nhận được tin tức, bà ấy sai Thiên Kiệt ra mặt, bảo Bùi Nguyên Minh rời khỏi đây trong vòng hai mươi tư tiếng”
“Con cũng biết tính cách của Thiên Kiệt rồi đó, nếu Bùi Nguyên Minh không rời đi trong thời gian ra hạn, thì cậu ta nhất định sẽ ra tay”
“Mặc dù Bùi
“Cậu ta đi theo bà nội con bao nhiêu năm, một khi ra tay, ba chưa chắc đã chống đỡ được.”
Nói đến đây, vẻ mặt Bùi Văn Cẩn có chút kiêng kị.
Lúc này, vẻ mặt Bùi Diễm lan vô cùng khó coi, hiển nhiên cũng biết hai chữ Thiên Kiệt đại diện cho điều gì.
“Nhưng mà, con người luôn có khuyết điểm”
Bùi Văn Cẩn tiếp tục nói: “Năm đó Thiên Kiệt từng thua thảm trong tay tông chủ đời trước của Kashima Shinto Ryu, mặc dù sau khi rút ra kinh nghiệm xương máu, thực lực của cậu ta đã tăng vọt, bây giờ đã vượt xa quá khứ nhiều”
Nhưng mà, vị tông chủ đời trước đó đã chết rồi, nên Thiên Kiệt cũng mất đi cơ hội báo thù”
“Nếu ba nhớ không lầm, Thiên Kiệt từng nói, trong lứa thanh niên, ai có thể đánh bại Kashima Shinto Ryu thì cậu ta sẽ truyền lại hết đao pháp của mình cho người đó.”
“Nếu như tối nay, Bùi Nguyên Minh đánh bại được Kashima Shinto Ryu…”
“Ba thật muốn xem xem, vị cao thủ số một dưới quyền của bà chủ Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas sẽ làm gì?
“Sẽ theo lệnh của bà cụ Bùi, đuổi Bùi Nguyên Minh khỏi đây”
“Hay sẽ làm theo lời thề của cậu ta, truyền lại hết đao pháp của mình cho người ta.”
Bùi Diễm Lan khẽ cau mày, lát sau mới đột ngột nói: “Ba, chiều này của ba quả thực khiến bà nội không kịp đề phòng, cũng coi như giải quyết dứt điểm”
“Nhưng ba có nghĩ tới không “Dựa vào thân thủ của Bùi Nguyên Minh, anh ta sẽ để ý tới chút công phu mèo ba chân của Thiên Kiệt sao?”
“Hay là, ba chắc chắn, Thiên Kiệt nhất định có thể đuổi Bùi Nguyên Minh ra khỏi hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas?”
“Con thấy chưa chắc đâu.”