Chương 3014
Nghe những lý do hợp lý của Bùi Cửu Thiên, trên mặt anh ta nở nụ cười đắc ý.
Lòng bàn tay của Bùi Cửu Phong có chút kích động, chỉ là trong thời khắc này, anh ta đã kìm nén xuống.
Hứa Cảnh Nam ở phía sau cười nói: “Bùi Cửu Phong, tôi cũng nói cho anh một tin tức”
“Vừa rồi, lãnh đạo của năm nhà ở nước Đảo, năm phe phái lớn nhất còn sót lại đã tập hợp ở Tokyo, chuẩn bị cho lễ tuyên thệ trước hoàng cung nước Đảo”.
“Bọn họ sẽ khiến cho hung thủ giết Kashima Shinto Ryu nợ máu trả máu, chuyện này chắc chắc không chết không được” “Vì vậy, lần này thiếu chủ Bùi tổn thất Thủy Đông Lưu, nhưng đã cứu mạng của anh đấy!”
“Anh nhất định phải biết ơn đấy, nếu không, nói không chừng đêm nay anh đã chết rồi.”
“Chết cũng thôi, lại còn khiến cho Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas bị người nước Đảo báo thù!”
“Chuyện anh làm sai, thiếu chủ Bùi đã giúp anh ra mặt giải quyết, đây là công lớn đấy!”
“Anh không những không cảm ơn, lại còn chạy đến đây nghi ngờ anh ấy?” “Bùi Cửu Phong, chúng tôi thật sự rất thất vọng về anh!”.
Nhìn thấy vẻ mặt của đám người này, Bùi Cửu Phong nuốt ngụm khí lạnh, nói: “Từ lúc nào mà Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi lại phải sợ đám người nước Đảo kia?”
“Chẳng lẽ, đầu gối các người mềm nhũn khi đối diện với người nước Đảo sao?”
“Các người quên rồi sao, Cảng Thành chúng ta là vùng đất của Đại Hạ, chúng ta không phải cũng là người của Đại Hạ sao?”
“Nước Đảo sớm đã bị tổng giáo đầu đánh thành chó chết trong chiến trường ở Âu Á”
“Cho bọn họ gan trời, bọn họ cũng không dám đến Cảng Thành chúng ta gây rồi!”
“Đại quân cũng không thể tiến sát biên giới, một vài kẻ giết người chẳng lẽ không đơn giản sao?” Bùi Cửu Thiên VỖ lên vai Bùi Cửu Thiên: “Trưởng thành rồi, chín chắn một chút.”
“Nước Đảo có rất nhiều kiếm khách, nhẫn giả, âm dương sự, pháp sư..”
“Người nước Đảo muốn giết cậu, thì không cần phải dùng đến súng thật, đạo thật”
“Lần này cũng là vì sự an toàn
Nói đến đây, trên mặt Bùi Cửu Thiên lộ ra nụ cười ấm áp, sau đó vẫy tay, đem đến một cốc nước trái cây.
Anh ta tận tay đem cho Bùi Cửu Phong, sau đó hào hứng nói: “Để bù đắp tổn thất cho cậu, đợi tôi lên được vị trí đó rồi, trừ được Bùi Nhật Nam, tôi còn cho cậu một vài thứ khác”
“Ví dụ như, để cậu làm thân cận của môn chủ”
“Cửu Phong, người làm anh này rất tin tưởng cậu, bây giờ cậu đã hiểu chưa?”
“Chỉ cần cậu không phản bội tôi, thì cậu ở chỗ tôi vẫn có triển vọng!”.
Nguyên tắc của Bùi Cửu Thiên rất đơn giản, một tay cầm gậy lớn, một tay cầm táo ngọt.
Chuyện tập kích ở nước Đảo bất ngờ khiến cho Bùi Cửu Phong không kịp đề phòng, cũng khiến cho Bùi Cửu Phong hiểu rõ năng lực của bản thân mình. Đồng thời cũng hứa hẹn rất nhiều lợi ích, để Bùi Cửu Phong có được cơ hội gia nhập phát động.
Một trải một phải, một đánh một kéo.
Chỉ có thể nói mặc dù Bùi Cửu Thiên vẫn chưa thật sự lên được vị trí đó, nhưng mà trong tâm thuật trong tay hoàng đế đã được dày công tôi luyện.
Khóe mắt Bùi Cửu Phong giật giật, sau đó nói: “Nếu như tôi từ chối thì sao?”
“Từ chối?”.
Nghe lời này, Bùi Cửu Thiên còn chưa kịp nói thì Hứa Tuyết Kỳ đã nói.
Lúc này con người của cô ta nhíu lại, nhìn Bùi Cửu Phong, trầm giọng nói: “Bùi Cửu Phong, anh có tư cách gì mà từ chối?”
“Vì lợi ích của thiếu chủ, gạt bỏ chút công lao thì có là gì?”
“Chẳng lẽ anh cho rằng ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, lợi ích của anh còn xa hơn khi ở cùng với thiếu chủ Bùi sao?”