Chương 3054
Lời nói của Hòa Thanh Phong tuy lãnh đạm nhưng lại chỉ thẳng vào vấn đề. Bùi Thiếu Cung rõ ràng là đang vu oan. hãm hại, hơn nữa, còn có bằng chứng thực. Trong tình huống này, thì cho dù bà cụ Bùi có không nói phải trái đến đâu đi chăng nữa, thì chẳng lẽ đứng trước nhiều người như thế lại không phân biệt được đúng sai?
Nếu thật sự như thế thì mừng thọ hôm nay có lẽ sẽ biến thành một trò đùa lớn.
Khán giả ở xung quanh cũng kịp phản ứng khi nghe những lời này, họ nhìn kỹ mấy lần, cũng biết Bùi Thiếu Cung đang vu oan hãm hại. Chẳng trách Bùi Nguyên Minh từ đầu đến cuối bình tĩnh như vậy, rõ ràng anh đã tìm ra cách phá hỏng bàn cờ này từ lâu.
“Được, hay cho một Hòa Thanh Phong, lòng tốt của ông tôi nhận được rồi, nếu sau này Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas không đáp lại ân tình của ông, thì sơn trang Tú Hoàng nhất định sẽ đền đáp!”
Bùi Thiếu Cung khẽ nghiến răng, trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan độc.
Ngay sau đó, cậu ta vươn tay sờ mặt một cái, rồi tức giận chỉ vào mặt Bùi Nguyên Minh: “Tên họ Bùi khốn kiếp, có Hòa Thanh Phong cầu xin giúp anh, tôi cho ông ta mặt mũi, buông tha anh!”
Nói xong xoay người ngồi vào xe, lạnh lùng nói: “Đi!”
Đám người của cậu ta cũng trừng mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, to gan lớn mật ngắt mũi Bùi Nguyên Minh một cái, sau đó mang người rời đi.
Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng bước tới: “Tôi có nói là các người có thể đi à?”.
Không đợi anh nói hết lời, Hòa Thanh Phong đã nhanh chóng dừng trước mặt Bùi Nguyên Minh, nói nhỏ: “Người anh em, tương lai còn dài, hà cớ gì vì người này mà phá hỏng cuộc vui, hoàn toàn không cho bà cụ một chút thể diện sao?”
“Hơn nữa, hôm nay cũng không xảy ra chuyện gì lớn đúng không?” “Hôm nay chúng ta là khách mời, đừng để bản thân trở thành nhân vật chính “Không có lợi”. Bùi Nguyên Minh hơi nheo mắt, một lát sau mới gật đầu.
Hôm nay quả thật rất quan trọng. Nếu anh phá vỡ hết toàn bộ sự sắp xếp của Bùi Văn Cẩn thì e rằng Bùi Cửu Thiên sẽ mừng đến mức
Lúc này, Bùi Nguyên Minh trực tiếp bước vào trong xe.
Hòa Thanh Phong có chuyện muốn cùng bàn bạc với anh, lúc này cũng không khách sảo, trực tiếp ngồi vào hàng ghế sau của Rolls-Royce.
Trên đường đi, Hòa Thanh phong nói sơ qua chính sách ưu đãi sắp tới sòng bài giải trí thủ đô.
Sau đó, cố tình hay vô tình, ông ta cũng nhắc nhở Bùi Nguyên Minh đừng dính vài Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas nhiều quá.
Bùi Nguyên Minh khẽ vuốt cằm, đối với cách làm việc của lão cáo già Hòa Thanh Phong này, anh vẫn có chút tin tưởng.
Vì Hòa Thanh Phong bóng gió chỉ điểm cho anh như vậy, nghĩ tới thì chắc có chuyện gì đó ông ta không tiện nói thẳng.
Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh vô thức nhìn qua Bùi Diễm Lan, người từ khi Hòa Thanh Phong xuất hiện cho đến giờ vẫn không nói tiếng nào. Anh cũng không đi sâu vào vấn đề này nữa.
Trên đường, Bùi Nguyên Minh cũng nhận được nhiều thông tin, nhà họ Thôi, nhà họ Đồng, nhà họ Giang và những người khác đều đã đến buổi tiệc mừng thọ.
Bùi Nguyên Minh còn chưa tới thể nên những người này đều đang rất trông mong.
Anh tùy tiện trả lời một vài tin nhắn sau đó lại tiếp tục trò chuyện với Hòa Thanh Phong. Trên đường kiểm tra an ninh có rất nhiều vì thế mà không thể chạy nhanh được.
Khoảng nửa tiếng sau, cuối cùng xe cũng vượt qua được kiểm tra an ninh và dừng lại tại bãi đỗ xe nơi khách ra vào.
Bùi Nguyên Minh định lấy món quà anh chuẩn bị ra nhưng ngay sau đó lại khẽ nhíu mày. Bời vì vỏ bao bên ngoài của món quà có hơi bị nhăn dường như đã bị ai đó mở ra.
Bùi Nguyên Minh lấy hộp quà tự tay mình gói ra, tiện tay ước lượng một chút, sau đó vẻ mặt có chút thay đổi. Hòa Thanh Phong vô thức hỏi: “Cậu Minh, có chuyện gì sao?” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Món quà này bị ai đó động vào.”
“Xem ra, có người muốn giết tôi!”