Chương 3092:
“Đúng rồi, Bùi Nguyên Minh, sau khi tôi lên nắm quyền, việc đầu tiên tôi làm là sẽ mở rộng việc hợp tác toàn diện với người của Đảo Quốc “Không phải anh gai mắt tôi lắm à?”
“Chẳng phải anh đã nói rằng tôi và người Đảo Quốc có quan hệ mật thiết, tôi không có tư cách thượng vị, lên nắm quyền sao?”
“Nào, tới đây, loại bỏ tôi đi!”
Bùi Cửu Thiên trực tiếp ngồi vào ghế dành riêng của môn chủ. Ngay cả Bùi Văn Cẩn đang ở đây, anh ta cũng không màng tới.
Giờ khắc này, Bùi Cửu Thiên đắc ý không cách nào tả được.
“Nhưng tôi đoán, anh không có gan làm điều đó!”
Nói đến đây, Bùi Cửu Thiên nhếch mép cười lạnh một cái, nhàn nhạt nói: “Giết anh ta đi, đừng làm ảnh hưởng đến đại sự của tôi!”
Vài cao thủ đứng đầu của Đảo Quốc bước lên phía trước, từng người một rút ra những thanh kiếm dài ở thắt lưng, tiến về phía Bùi Nguyên Minh. Rõ ràng, những người này có ý định loạn đạo giết chết Bùi Nguyên Minh, loại bỏ chướng ngại vật lớn nhất của Bùi Cửu Thiên và đưa anh ta lên nắm quyền, sau đó mới có thể nói đến những thứ khác.
“Bùi Cửu Thiên.”
Lúc này, Bùi Nguyên Minh rốt cục cũng lên tiếng, nhẹ giọng nói: “Vừa rồi anh nói muốn tôi chơi một trò chơi đúng không?”
“Nếu anh muốn, tôi sẽ chơi cùng anh!”
“Nhưng anh có tự tin là mình dám tham gia trò chơi đó không?”
“Anh không phải là Chiến Thần sao?”
“Tôi mới chỉ ra tay tát anh một cái thôi mà anh đã không có dũng khí tiếp tục à?” Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh lên tiếng, lời nào lời đấy sắc bén, Bùi Cửu Thiên sắc mặt trầm xuống.
Lúc này, một người đàn ông trung niên xăm trổ đầy mình bước ra, cười đắc ý nhìn Bùi Cửu Thiên: “Thiếu chủ Bùi, anh không cần tự mình ra tay!”
“Lần này tôi muốn thử xem, Bùi Nguyên Minh hết lần này đến lần khác đối chọi với bang Hồng Hưng rốt cuộc có bản lĩnh như thế nào? “Hôm nay tôi sẽ hạ tên hề này cho cậu!”
“Ông ta chính là Nguyễn Hồng Hưng người của Bang Hong Hung.”
“Bố của Trần Thái Tùng và Trần Hồng Điệp? “Nghe nói, khi Hồng
“Ông ta nhiều năm qua đã không có động tĩnh gì nữa, không ngờ hôm nay lại muốn đứng về Bùi Cửu Thiên!”
Trong hội trường có rất nhiều tiếng thốt lên, rất nhiều người đã nhận ra thân phận của Trần Hồng Hưng. Vị trí của ông ta tại hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas thật không đơn giản. Thấy có người nhận ra mình, Trần Hồng Hưng càng thêm kiêu ngạo. Ông ta đột nhiên nhảy và đi thẳng ra giữa sảnh. Sau đó ông ta cầm lấy dao bổ dưa hấu xông phía Bùi Nguyên Minh, nhát dao loạn xạ.
“Tôi sẽ giết anh!”
Khí thế thật đáng sợ.
Đúng là xã hội đen của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, quả là danh bất hư truyền. Nhìn thấy Nguyễn Hồng Hưng hung hăng tiến đến phía mình, Bùi Nguyên Minh vẻ mặt thờ ơ, tiến tới tát một cú trời giáng vào mặt Nguyễn Hồng Hưng.
Bop!
Ăn một cái tát, Nguyễn Hồng Hưng ánh mắt đỏ ngầu, trợn lên.
Mọi người đều bị choáng ngợp
Cách đó không xa, các cao thủ Đảo Quốc lập tức đứng bật dậy.
“Làm sao có thể?”
Nguyễn Hồng Hưng bị tát sắc mặt thay đổi, ông ta gầm lên, con dao trong tay cũng không còn chút sức mạnh.
“Bop!”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nhưng anh ta lại vung ra một cái tát nữa vào mặt Nguyễn Hồng Hưng.
Chỉ là một cái tát.
Đơn giản chỉ là một cái tát thôi. Nhưng
Ngay sau đó, Nguyễn Hồng Hưng bay ra ngoài, ngay khi chạm đất, ông ta thở dốc không ra hơi.
Ông ta cố gắng ngóc đầu lên, muốn nói điều gì đó nhưng không còn đủ sức rồi gục mặt trên mặt đất.
Không rõ sống chết thế nào!