Chương 3104
Bùi Cửu Thiên lúc này cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh cách đó mười mét.
Làm sao có thể?
Anh ta tự nhận thấy đã điều tra rõ ràng tất cả tư liệu về Bùi Nguyên Minh, anh ta cho rằng bản thân mình biết rất rõ nội tình và bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh.
Một đao vừa rồi, Bùi Cửu Thiên đã sử dụng chín phần sức lực của mình.
Theo tính toán của anh ta, một đạo đó sẽ chặt Bùi Nguyễn Minh ra làm đôi.
Sau đó, anh ta sẽ thừa thắng xông lên, trực tiếp leo lên vị trí môn chủ Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.
Nhưng, bây giờ tên khốn Bùi Nguyên Minh đó vậy mà lại bên tám lạng người nửa cân với chính mình?
Thậm chí còn mơ hồ, mạnh hơn mình mấy phần? Chẳng lẽ tên khốn kiếp này vẫn luôn che giấu thực lực sao?
Vẫn luôn chuẩn ám sát chính mình?
Vừa nghĩ đến đây, ánh mắt Bùi Cửu Thiên càng rét lạnh, sát khí càng thêm không thèm che giấu được.
Đối với anh ta, thế hệ trẻ chỉ cần một Chiến thần duy nhất, đó chính là Bùi Cửu Thiên
Nếu Bùi Nguyên Minh có khả năng vượt qua Bùi Cửu Thiên, thì Bùi Cửu Thiên càng muốn trực tiếp giết chết Bùi Nguyễn Minh.
Xét cho cùng, đối với Bùi Cửu Thiên mà nói, trên thế giới này không nên tồn tại bất kỳ người nào mạnh hơn anh ta. “Không tồi, Bùi Nguyên Minh, anh rất không tồi.”
“So với những thông tin tôi đã nhìn thấy trước đây, anh không chỉ mạnh hơn một hai phần.”
Bùi Cửu Thiên lắc lắc trường đạo của Đảo Quốc trong tay, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo. “Nếu cho thêm thời gian, nói không chừng anh có thể đánh bại tôi.”
“Nhưng hôm nay, kết cục của anh đã định sẵn rồi!”
Trong khi nói, Bùi Cửu Thiên chậm rãi vặn vặn cổ, khởi động toàn thân, để phát huy thực lực tốt hơn.
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Vậy sao?”
“Bùi Cửu Thiên anh tự tin như vậy?”
“Nếu tôi nói cho anh biết vừa rồi tôi còn không dùng đến ba phần sức lực, hiện tại có phải anh sẽ bị dọa cho năm bò?”
“Ba phần sức lực?”
Bùi Cửu Thiên cười lạnh. “Bùi Nguyễn Minh, vừa rồi anh phải dùng bao nhiêu khí lực mới nuốt xuống máu tươi sắp phun ra, anh cho rằng tôi không biết sao?”
“Ba phần sức lực?”
“Tôi thấy vừa
“Hôm nay tôi sẽ cho anh biết anh ngu dốt và ngốc nghếch như thế nào!”
“Cho anh biết cái gì gọi là cường đại!”
“Hừ!”
Ngay sau đó, Bùi Cửu Thiên hừ lạnh một tiếng, cầm trường đạo của Đảo Quốc, bóng người lóe lên, trực tiếp xông tới. “Xoẹt xoẹt xoẹt”
Không thể không thừa nhận rằng Bùi Cửu Thiên không hổ là con rối được người Đảo Quốc bồi dưỡng ra.
Đạo pháp của anh ta rộng mở, nhịp nhàng. Mặc dù anh ta sử dụng Trảm Mã đao truyền thống của Đại Hạ làm chủ đạo, nhưng trong đao pháp có pha trộn phong cách của kiếm đạo Đảo Quốc.
Điều này làm cho đao pháp của anh ta, trong sự dữ dội khốc liệt mang sự âm nhu xảo quyệt đặc trưng của người Đảo Quốc, rất đặc sắc.
Giống như một con rắn độc có thể phun ra nọc độc bất cứ lúc nào, khiến người ta không khỏi nhìn thêm vài phần.
Bùi Nguyễn Minh ban đầu định một đạo chém chết Bùi Cửu Thiên cho xong chuyện, nhưng thủ thuật trong đao pháp của Bùi Cửu Thiên khiến Bùi Nguyễn Minh hứng thú.
Anh kìm nén xúc động muốn giết chết Bùi Cửu Thiên ngay lập tức, cùng Bùi Cửu Thiên đọ từng chiêu thức, để nắm vững bí mật trong đao pháp của Bùi Cửu Thiên. “Răng rắc”
Khi hai bên đấu vượt qua mười mấy chiêu, Cúc Nhất Văn Tự trong tay Bùi Nguyên Minh đột nhiên đứt gãy.
Xem ra chất lượng của thanh được gọi là bảo đạo Đảo Quốc này cũng không quá tốt.
Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh vô thức lùi lại, Bùi Cửu tự thấy mình đã chiếm được ưu thế Thiên cười lạnh một tiếng. Anh ta nhanh chóng tiến lại gần, trường đạo Đảo Quốc trong tay vung lên như cuồng phong bão lốc.