Ông cụ Trịnh có chút đăm chiêu gật đầu, dù sao trong những người cháu người nhà họ Trịnh thì người ông cụ cưng chiều nhất là Trịnh Chí Dụng, lúc này ông cụ mới nhìn Trịnh Tuyết Dương nói: “Được rồi, Tuyết Dương cháu là người phải đi, không được lãng phí thời gian nữa, chọn ngày tốt không bằng chọn ngày mai cháu phải đi đến công ty đầu tư của Bùi thị để bàn chuyện hợp tác, nhớ là chỉ được phép thành công và không được phép thất bại
“Ông ơi, cháu nghĩ…” Trịnh Tuyết Dương trông chán nản, hôm nay vừa mới bị người ta mắng, ngày mai lại đi bàn chuyện hợp tác, đây không phải tự rước nhục hay sao? Ông cụ Trịnh không cho cô cơ hội nói tiếp mà lạnh lùng nói: “Mọi chuyện đã thế thì quyết định như vậy. Việc mà cháu phải làm thì mau đi làm, không được tìm cớ trốn tránh!”
Sau khi dứt lời, tất cả người nhà họ Trịnh có mặt đang cúi đầu, trong lòng đều cảm thấy thật may mắn, đây là chuyện xui xẻo, ai được chọn thì người đó xui xẻo? Lúc trở về nhà, Thanh Linh sắc mặt cũng đen lại, ấn tượng của ông cụ đối với nhà bọn họ không tốt, bây giờ giao nhiệm vụ bất khả thi này cho bọn họ, đúng là không nói được gì
“Choáng” Thanh Linh hung hăng đập vỡ cốc nước, sau đó chửi rủa: “Đồ vô dụng Bùi Nguyên Minh kia đâu! Còn không mau bắt cậu ta đi thu dọn đồ đạc rồi đi nấu cơm, chẳng lẽ muốn tôi chết đói hay sao?”
Trịnh Tuyết Dương thì thào: “Mẹ, mẹ quên rồi sao? Tối nay anh ấy còn thay con làm con tin. Anh ấy vẫn chưa quay lại, không biết có xảy ra chuyện gì không may hay không…” Thanh Linh châm chọc: “Có thể xảy ra chuyện gì được chứ? Cậu ta cả đêm không về nhà, con đang không có cớ ly hôn với cậu ta, bây giờ cậu ta nếu không rời đi cũng phải rời đi. Đúng là kẻ vô dụng, kể từ ngày cậu ta làm con rể, nhà chúng ta toàn gặp chuyện xấu.
Trịnh Tuyết Dương có chút lo lắng, nhưng khi cầm điện thoại di động, cô do dự một hồi cũng không bấm số.
Ngày hôm sau, sau khi Trịnh Tuyết Dương ăn mặc đẹp đẽ, cô lái chiếc Porsche của mình đến tầng dưới của công ty đầu tư của Bùi thị với một chút lo lắng.
Tiếp đãi cô là thư kí của tổng giám đốc thư kí Vân, cô thư kí này cũng không khách sao với cô mà còn mỉm cười nói: ” Xin hỏi cô là Trịnh Tuyết Dương phải không?”
Trịnh Tuyết Dương sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó vẫn nhẹ giọng nói: “Đúng, là tôi.”
“Mời cô đi theo tôi.”
Thang máy trực tiếp đi lên tầng cao nhất của Công ty Đầu tư Bùi thị, bản thân Trịnh Tuyết Dương cũng có chút bối rối, mặc dù chưa bàn bạc về việc hợp tác, nhưng nếu cô có thể đến trực tiếp văn phòng của tổng giám đốc, chắc hẳn là cô sẽ có cơ hội?
“Cô Tuyết Dương, mời ngồi.” Hạ Vân ra hiệu, đưa Trịnh Tuyết Dương đến
phòng tiếp khách bên ngoài văn phòng tổng giám đốc ngồi xuống, sau đó khẽ cười, nói: “Trước tiên tôi xin giới thiệu một chút, tên của tôi là Hạ Vân, là thư kí của tổng giám đốc. ”
“Chuyện là thế này, tổng giám đốc vừa mới nhậm chức nên vẫn còn đang bận đọc một số tài liệu ở bên trong. Anh ấy đã phân phó rằng mấy ngày tới sẽ không gặp khách. Không biết hôm nay cô Tuyết Dương đến đây là vì chuyện gì?”
Trái tim Trịnh Tuyết Dương chùng xuống, nhưng cô vẫn cười nói: “Thật ra cũng không có gì to tát, nhưng tôi nghe nói công ty gần đây muốn đầu tư thêm 17 nghìn tỷ. Hôm nay tôi đến đây là muốn thay mặt nhà họ Trịnh đến đàm phán muốn quý công ty đầu tư 700 tỷ. Tôi muốn đến gặp mặt và đàm phán với tổng giám đốc, không biết tôi có thể gặp hay không.”
“Ồ, hóa ra là chuyện nhỏ như vậy…” Hạ Vân cười cười, lấy ra hai bản hợp đồng đã được chuẩn bị từ lâu, đưa cho Trịnh Tuyết Dương, nói: “Tổng giám đốc nói hạng mục Trung tâm thương mại của nhà họ Trịnh rất tốt, chúng tôi đã quyết định cho mọi người khoản đầu tư 1000 tỷ. Chúng tôi đã đóng dấu tại đây rồi, cô Trịnh có thể lấy lại hợp đồng và xem xét. Nếu không có vấn đề gì thì 2 ngày nữa, chỉ cần có dấu của công ty bên cô, chúng tôi sẽ sắp xếp thời gian nhanh chóng đầu tư.”
“Thư kí Vân, cô đang đùa tôi sao?” Trịnh Tuyết Dương có chút hoài nghi, không phải tổng giám còn bảo Trịnh Chí Dụng cút đi hay sao? Tại sao thái độ của anh ấy lại thay đổi một trăm tám mươi độ nhanh như vậy, hơn nữa anh ấy còn chủ động tăng hạn ngạch đầu tư? Chuyện tốt như vậy có nằm mơ cô cũng không dám nghĩ đến
Hạ Vân cười nói: “Chuyện này do tổng giám đốc đặc biệt ra lệnh. Vốn dĩ mấy ngày nữa tôi định gặp cô Tuyết Mai. Không ngờ cô Tuyết Mai lại tới cửa. Cảm ơn cô.” %3D
Trịnh Tuyết Dương choáng váng và phản ứng có chút chạm chạp, thế nhưng cô vẫn vô thức cầm bản hợp đồng và rời khỏi văn phòng tổng giám đốc cùng với Hạ Vân, cô tỉnh táo trở lại thì thấy mình đã ở trong xe
Nhiệm vụ đã hoàn thành! Cô không chỉ nhận được sự đầu tư của Công ty đầu tư Bùi thị mà còn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ!
Sau một lúc bình tĩnh lại, Trịnh Tuyết Dương gọi điện cho Thanh Linh
Sau vài phút, toàn bộ gia đình nhà họ Trịnh đã sôi trào!
Trịnh Tuyết ng đã nhận được khoản đầu tư, hơn nữa Công ty đầu tư Bùi thị thực sự đã đầu tư 1000 tỷ? Với 1000 tỷ này, kế hoạch xây dựng Trung tâm Thương mại nhà họ Trịnh có thể được thực hiện ngay lập tức!