” Đại sư huynh, ngài…”
Hoàng Phi Hổ mí mắt nhảy lên, vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu.
Nhưng so sánh với sự đau đớn trên mặt, hắn đối với thái độ của Hoàng Thiên Hoa còn chấn kinh hơn.
Một người bán cao da chó, lại có thể khiến Hoàng Thiên Hoa tự tát mình, sau đó đá hắn xuống đất, bắt hắn quỳ xuống xin lỗi?
Cái quái gì đây?
Chỉ là không cần biết, Bùi Nguyên Minh đến cùng là ở đâu ra lực lượng có thể trấn trụ Hoàng Thiên Hoa, đối với Hoàng Phi Hổ mà nói, hôm nay hắn biết rõ ràng, chính mình đã mang vạ vào người.
Bùi Nguyên Minh hiện tại, vạn vạn lần không phải hắn có khả năng trêu chọc!
Lập tức Hoàng Phi Hổ sắc mặt thay đổi mấy lần về sau, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bùi Thiếu, thực xin lỗi, hết thảy đều là tôi có mắt không tròng, tôi không nên mạo phạm lão nhân gia ngài!”
” Ngài đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi một lần, coi tôi là một cái rắm thả đi!”
Trong lúc nói chuyện, hắn còn không ngừng dập đầu, hy vọng Bùi Nguyên Minh có thể giơ cao đánh khẽ buông tha cho mình.
Và cảnh tượng này, đã khiến cho tất cả đệ tử của Võ Minh Tân Thành, vừa diễu võ giương oai, toàn bộ đều mắt trợn tròn chết lặng.
Ai cũng không thể nghĩ rằng, Hoàng Thiên Hoa ở đây, không phải để hỗ trợ Hoàng Phi Hổ, mà là tới thu thập Hoàng Phi Hổ.
Thậm chí, bọn hắn còn tự hỏi, năng lực họ Bùi này đến từ đâu, mà có thể khiến đại sư huynh Hoàng Thiên Hoa kính nể tất cung tất kính như